“Biết…”
“Tách hai chân em ra, để tôi sờ.” Bàn tớy to của Cố Yến Tu dán ở trên đùi cô, từng chút từng chút sờ lên.
Hôm nay cô mặc váy ngắn, bàn tớy to dễ như trở bàn tớy trượt vào, nắm lấy mông cô mà xoa bóp.
“Hay lắm, hóa ra niết mông em là cảm giác thế này.” Anh thực si mê hương vị trên người cô, là một loại gỗ đàn hương như có như không, anh có thể ngửi được, mùi thơm cơ thể độc nhất vô nhị thuộc về cô.
Mỗi một lần gặp nhau trong trường, khi thoáng qua đều có thể ngửi được hương vị của cô, khiến người tớ rung động lại bắt đầu sinh ra du͙© vọиɠ chiếm hữu.
“Học trưởng…”
“Đừng sợ, tôi sẽ thật dịu dàng, là lần đầu tiên sao?” Tớy annh cách qυầи ɭóŧ hình tớm giác, sờ sờ nơi tớm giác mật của cô, nhẹ nhàng ấn.
“A… Phải…” Đinh Ngọc cắn lấy môi dưới, sự tình phát sinh có vẻ quá nhanh, vượt ngoài sức tưởng tượng của cô.
Cố Yến Tu sửng sốt, nhìn về phía cô: “Chưa từng có bạn trai?”
Đinh Ngọc đỏ mặt lắc đầu: “Không có.”
Cố Yến Tu nhéo lấy cằm cô, môi mỏng ập xuống.
“Ngô……”
Nụ hôn của anh mang theo xâm lược, không hợp với bề ngoài ôn văn nho nhã của anh, là một loại cảm giác ngang ngược, cường ngạnh chiếm hữu.
“Ngô ngô……” Đầu lưỡi của anh vươn ra chui vào miệng cô, câu lấy đầu lưỡi của cô kéo đến bên cánh môi, dây dưa, không chịu buông ra.
Dưới thân, ngón tớy anh cọ xát bên ngoài âm đa͙σ, cách qυầи ɭóŧ đã cắm vào đến huyệt nhỏ của cô.
“A, đau…” Cô có chút co rúm lại, tuy rằng cô biết lên giường sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng từ trước tới nay cô chưa từng thử qua, không biết là cảm giác gì.
Cố Yến Tu vì cô mà đỏ mắt, khom lưng bế cô lên, ném lên trên chiếc giường lớn ở giữa phòng.
Anh cúi người đè lên, một tớy kéo qυầи ɭóŧ của cô xuống, chiếc qυầи ɭóŧ thuần sắc đã bị dâm thủy làm cho ướt nhẹp, hóa ra vừa rồi cô đã động tình.
“Học muội có vẻ rất mẫn cảm.” Ngón tớy Cố Yến Tu cầm lấy qυầи ɭóŧ đặt trước mắt cô.
“Trả lại cho em.” Đinh Ngọc duỗi tớy định đoạt lấy.
Tớy nhỏ mềm mại bị chế trụ, bàn tớy to của anh trực tiếp đè đôi tớy cô qua đỉnh đầu.
“Mẫn cảm một chút là tốt, đợi chút nữa cũng sẽ không khó vào.”
Anh đè ở trên người cô, giống như muốn đem hai bầu ngực cô ép ra khỏi áo, hôm nay cô mặc một chiếc sơ mi trắng, áo ngực bên trong là là loại ren một nửa. Đầu nhũ hoa kiêu ngạo đã bị ép đến mức lộ ra một nửa.
Cố Yến Tu banh hai chân cô ra, nhìn về phía giữa hai chân cô.
Đồi núi hồng phấn trong suốt nhấp nhô, môi âʍ ɦộ phiếm hồng mà đầy đặn, mở ra đóng lại như đang mời gọi anh đã đến.
Anh híp mắt lại, trong mắt hiện lên du͙© vọиɠ chiếm hữu như muốn nuốt cô vào bụng.
Ngón tớy thon dài rõ nét sờ lấy nơi phấn nộn của cô, tìm được một khe thịt ở chính giữa, dầu ngón tớy chui vào, chậm rãi đẩy vào bên trong.
“A… Không cần…” Cả người Đinh Ngọc căng chặt, da gà đều nổi lên, huyệt đa͙σ nhỏ hẹp huyệt bỗng nhiên bị ngón tớy xâm lấn, thân thể theo bản năng mà co rút lại, muốn đẩy đầu ngón tớy anh ra ngoài.
Nhưng đến lúc này, ŧıểυ huyệt ấm áp mà chặt chẽ kẹp ngón tớy anh càng lúc càng chặt, khiến đầu ngón tớy anh hãm càng sâu.
“Bên trong thật nóng thật thoải mái, bên trong ŧıểυ bức vậy mà lại là loại cảm giác này, chờ lát sau dươиɠ ѵậŧ tôi đi vào sẽ lại càng sướиɠ.” Cố Yến Tu một bên vừa lầm bầm lầu bầu, một bên lại bắt đầu chậm rãi đưa ngón tớy thọc vài rút ra.
Chỉ là một ngón tớy, đã lấp đầy ŧıểυ huyệt nhỏ bé của Đinh Ngọc.
“A… A…” Theo tiết tấu thọc vào rút ra của ngón tớy anh, Đinh Ngọc cũng rêи ɾỉ theo.