Ông Xã Mất Trí Nhớ Rồi (h)

Chương 8: Ông Xã Mất Trí Nhớ Rồi (h)

Trước Sau

break

“Nếu đúng vậy thì phạt anh hay phạt em đấy?’ Thẩm Tuấn nhướng mày, tươi cười sủng nịch, duỗi tay sờ nhẹ chóp mũi Kiều Ninh.

Hành động và lời nói ái muội của hắn khiến tim Kiều Ninh đập lỡ mất một nhịp!
Vì sao đột nhiên hắn biến thành dáng vẻ kia?! Nhất thời tim Kiều Ninh bang bang tác loạn.

Cô hoảng loạn, đỏ mặt ậm ừ mói: “Là thật, chúng ta kết hôn giả là thật, em…em…xử nữ…anh không tin em cởi quần cho anh…”
Nói chưa dứt lời, Kiều Ninh ngây ngẩn cả người.

Trời đất! Cô nói bậy cái gì đó!!!
“Đây là em nói.” Thẩm Tuấn nghe vậy, bế Kiều Ninh theo kiểu công chúa, cất bước đi về phòng ngủ chính.

Thẩm Tuấn! Thẩm Tuấn! em nói sai, nói bậy thôi! Anh…Anh buông em ra!!!
Kiều Ninh thất thố, đôi tay đấm lồng ngực Thẩm Tuấn, nhưng đối với Thẩm Tuấn cô đánh hắn giống y như cào ngứa.

Thẩm Tuấn không chút do dự trực tiếp ném cô lên giường, hắn áp thân xuống, vây Kiều Ninh trong ngực.

Hai người mặt kề mặt, chóp mũi Thẩm Tuấn cao thẳng tì ở chóp mũi cô, hô hấp giao hòa, gần mà không thể gần.

Kiều Ninh siêu cấp thẹn thùng, bị hắn dán thân gần như vậy, một cử động nhỏ cô cũng không dám, cô sợ hơi động một chút sẽ hôn trúng hắn, khiến hắn càng hiểu lầm thì gay to.

Hơi thở dần dần dày đặc, tìиɧ ɖu͙© nơi đáy mắt thêm rõ ràng, hôm nay cô sẽ bị hắn cướp mất đêm đầu tiên ư?
Cô sợ hãi nhưng đáy lòng lại ấp ủ một tia chờ đợi.

Chợt môi Thẩm Tuấn rời khỏi chóp mũi tiêu xảo của Thẩm Ninh, nhẹ nhàng hôn một cái, giọng nói khàn khàn:“Buổi tối chờ anh…Buổi chiều anh có ít việc cần xử lý.”
Tâm hồn đang treo lơ lửng bỗng rớt cái độp.

Sau khi Thẩm Tuấn nghỉ hưu, đã rót vốn khai trương câu lạc bộ mới, bởi vì trước kia hắn thi đấu thành tích không tồi, cho nên việc làm ăn rất phát đạt, lúc nào cũng bận rộn, bây giờ nằm viện không ít ngày chậm trễ biết bao công việc, nên khi mới xuất viện điện thoại của hắn cứ cuộc này đến cuộc khác gọi đến.

Chậc, may mắn cô chưa bị ăn.

Thẩm Tuấn lưu luyến đứng dậy, sửa sang quần áo chỉnh tề, duỗi tay nhéo nhéo khuôn mặt ửng hồng của Kiều Ninh.

Âm thanh dịu dàng lạ kỳ: “Ở nhà ngoan ngoãn chờ anh~”

Thẩm Tuấn đi được mười phút, Kiều Ninh nằm trên giường hắn chậm rãi phục hồi tinh thần.

Âm thanh chuông báo Wechat rung lên, Kiều Ninh run rẩy mở ra đọc.

Là tin nhắn của Thẩm Tuấn.

【 Buổi tối muốn ăn gì? Em thích tư thế nào, nói với anh, anh tận lực thỏa mãn em.


Kiều Ninh di động cầm chưa chắc, liền bị nện một phát ngay giữa trán, cô đau đớn chảy nước mắt ròng ròng.
Kiều Ninh xoa xoa cái trán bị điện thoại rớt trúng, thở phì phò cầm lấy di động, nhắn Thẩm Tuấn hai chữ, biến thái!
Một giây sau Thẩm Tuấn đáp lại tin nhắn của cô bằng một chiếc icon che miệng cười!
Trời ơi! Một người đàn ông cao to tận 1m9 mà dám gửi cho cô cái icon đáng yêu này ư, thích bán manh* với cô à?!
*bán manh: tỏ vẻ đáng yêu
Trước khi mất trí nhớ, hắn không sử dụng Wechat thường xuyên, cô muốn nhắn tin hỏi hắn một việc rất quan trọng thì phải chờ đến thiên hoang địa lão*, trừ khi gọi điện thoại may ra hắn mới nhắn lại, nhưng tin nhắn chưa bao giờ vượt quá ba từ!!!
*thiên hoang địa lão: thời gian dài đằng đẵng
Chỉ toàn thấy hắn quanh đi quẩn lại mấy chữ ừ, được, tốt...sặc mùi bất cần đời.

Nếu Kiều Ninh không phải người theo chủ nghĩa duy vật, có lẽ cô đã tin Thẩm Tuấn bị mất hồn từ lâu rồi.

Đầu óc in đậm bóng dáng của Thẩm Tuấn khiến tâm trạng Kiều Ninh hỗn loạn, cô tùy ý mở giao diện Weibo ra lướt lướt, chợt đập vào mắt một bài thảo luận: Vì sao "ham muốn" của vận động viên rất mạnh?!
Suýt nữa khiến Kiều Ninh sặc nước miếng chết!
Xì! Viết cái gì thế này, người ta không biết còn tưởng web rác đấy! Kiều Ninh chửi bới cả trăm lần trong lòng, nhưng ngón tay âm thầm nhấn vào đó, chỉ là đọc chưa đến hai câu thì nó bắt tải tài liệu để xem hoàn chỉnh.

Kiều Ninh hùng hổ tắt máy, nhưng cô không ngừng suy nghĩ đến cái tiêu đề kia, Vì! Sao! Ham! Muốn! Của! Vận! Động! Viên! Rất! Mạnh!
Ham muốn tìиɧ ɖu͙© của vận động viên mạnh lắm sao???
Giây tiếp theo cô tiếp tục lướt tiếp, ấn vào đề tài hot nhất, đập vào mi mắt chính là: Năm nay vì tình hình bệnh dịch vô cùng nghiêm trọng, ủy ban Olympic quyết định đình chỉ phát "áo mưa" cho vận động viên tham gia thi đấu.

Haha! Dùng "áo mưa" làm gì thế!!!

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc