“ ŧıểυ Tuấn à, mẹ đây con, chuyện mẹ nói con đừng ngượng nhé, chả là ở quê ba ŧıểυ Ninh có một thầy trung y chuyện trị mấy cái bệnh không ‘cứng’, liệt dương ấy con, mẹ vì tương lai hai vợ chồng con suy xét, con chọn ngày nào rảnh rỗi thì cùng ŧıểυ Ninh đi khám nha con.”
Là điện thoại của mẹ Kiều, Thẩm Tuấn không cần nghĩ cũng biết mẹ vợ gọi tới dặn cái gì, cho nên hắn mới mở loa ngoài cho cô nghe.
“Không cần đâu mẹ à, con không có vấn đề gì hết, ba mẹ vội vã muốn bồng cháu, mà tuổi Kiều Ninh còn trẻ chưa có ý định sinh con nên cô ấy mới tìm lý do thoái thác thôi ạ”
Lời Thẩm Tuấn vừa nói trực tiếp bán đứng Kiều Ninh, may là trong điện thoại, nếu mẹ cô ở ngay tại hiện trường chắc sẽ lải nhải cô đến hoa mắt mất!
Theo bản năng Kiều Ninh muốn cướp điện thoại di động, cô nhanh chóng đứng dậy duỗi tay, nhưng đã bị Thẩm Tuấn bắt ngay tại trận.
Thẩm Tuấn từng là vận động viên bóng rổ, so tài tay nhanh mắt lẹ với hắn chỉ còn nước chịu thiệt.
Mẹ Kiều im lặng một lát, lập tức bật thốt lên mắng: “Cái đứa nhỏ này! Mồm mép đi đâu hết, mấy loại này nói bậy được à! ŧıểυ Tuấn chờ mẹ gặp Kiều Ninh, con xem mẹ xử lí vợ con như thế nào, nhưng mẹ cũng nhắc con vài câu, sinh con là việc lớn, vợ chồng sinh hoạt không hài hòa cũng không phải chuyện nhỏ, mẹ biết con là vận động viên, đôi khi không biết nặng nhẹ, ŧıểυ Ninh là vợ của con, phải kiềm chế một chút, tháng trước con bé về nhà, đầu gối lấm tấm vết bầm tím, thế nên ŧıểυ Ninh không muốn sinh hoạt vợ chồng đấy con ạ!”.
Đọc truyện hay, truy cập ngay || trumtru yen.
||
Lời mẹ Kiều nói ra, ánh mặt Thẩm Tuấn lập tức ái muội không rõ, Kiều Ninh nằm trong tay hắn, cô tránh được sao.
Chỉ mình cô khổ mà không thể nói, tháng trước cô bị ngã cầu thang hai đầu gối bầm tím ứ máu, sau khi về nhà mẹ cô nhìn cô muốn nói lại thôi, hơn nữa mỗi lần mẹ cô hỏi cô vì sao không muốn sinh con, có phải do nguyên nhân ‘sinh hoạt’ không hài hoa linh tinh, cô ấp a ấp úp không biết trả lời sao cho phải, ai nghĩ mẹ cô hỏi phương diện kia chứ.
Xác thật bọn họ một người cao một người thấp, Thẩm Tuấn là vận động viên bóng rổ đã nghỉ hưu, cao tận 195 mà cô mới chạm nóc 168.
Trách gì lúc mới kết hôn xong, các cô đồng nghiệp thường xuyên cười tủm tỉm hỏi cô chịu được Thẩm Tuấn không hay thể lực hắn ta có tốt quá không.
“Vâng, con sẽ chú ý, về sau con cố gắng dịu dàng hơn ạ.”
Nghe hắn nói vậy, không riêng mình mặt Kiều Ninh đỏ mà cả mặt Thẩm Tuấn cũng hơi nóng nóng nốt, lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi hột.
“Mẹ không làm phiền các con nữa, nhớ nắm chặt thời gian ŧıểυ Ninh rụng trứng, không mỗi mẹ con sốt ruột, cả mẹ cũng lo lắng suống đấy, hai con nắm chặt thời gian ha.”
Điện thoại tắt truyền đến tiếng tút tút, không khí một lần nữa khôi phục sự xấu hổ.
Bốn mắt nhìn nhau, tim Kiều Ninh bất chấp đập thình thịch.
Thẩm Tuấn vẻ mắt đắc ý, thành công vạch trần lời nói dối của cô.
“Xem ra trước kia em thích tư thế “làm” đằng sau.”
Tuy Kiều Ninh chưa ăn thịt heo nhưng tốt xấu gì cũng đã xem qua heo chạy, nghe lời Thẩm Tuấn vừa nói, trong đầu cô lập tức hiện lên hình ảnh Thẩm Tuần từ phía sau ‘làm’ cô.
Mặt cô đỏ bừng, miệng lưỡi đắng khô, cô khó chịu nuốt nước miếng để giảm bớt cảm giác không khỏe ở cổ họng.
Thẩm Tuấn vòng qua bàn ghế tới gần, Kiều Ninh thấy thế vô cùng hoảng sợ, cô vừa định chạy trốn thì bị Thẩm Tuấn nắm chặt cánh tay, một cơ hội cũng không cho cô chạy thoát.
Ba chữ kết hôn giả đều là thật, thế nhưng Thẩm Tuấn không những không tin mà còn hếch mũi lên tận trời, cố ý khiêu khích cô.
Tình huống bây giờ, không phải hắn định bá vương nghạnh thượng cung* chứ!!!
*Bá vương nghạnh thượng cung: cưỡng gian
Kích cỡ vật dưới háng thô lớn chưa tính đến, còn có cơ bụng tám múi bóng loáng tặng kèm, hằng ngày cô thấy hắn tập thể dục trong phòng khách, một ngày hơn hai trăm cái chưa than mệt.
Nếu hắn ‘muốn’ chẳng phải cô đang sống sờ sờ sẽ bị lăn lộn tới chết trên giường sao, mới một ngón tay cô đã đau phát khóc.
Thẩm Tuấn tới gần cổ, cúi người nở nụ cười không mấy tốt đẹp, hơi thở có chút rối loạn.
Kiều Ninh vội vã gấp giọng: “Thẩm Tuấn----Thẩm Tuấn!!! Chuyện hai ta kết hôn giả là thật, anh không tin tôi có thể thề, nếu tôi nói dối tôi thề suốt đời này tôi sẽ làm quả phụ.”