Chu Lăng sẽ mãi mãi không thấy được vẻ từ ái này của Chu Đáo. Nhưng mà Chu Tuyền lại thường xuyên được cảm nhận nên giờ phút này lại càng cảm động hơn, thiếu chút nữa là rơi lệ. Cho dù là con riêng cũng vẫn có người muốn anh, không phải sao?
Đưa Chu Đáo đi, tâm trạng của Chu Tuyền bỗng nhiên bình phục lại. Không hối hận cũng không còn oán trời trách đất nữa, mặt đầy vẻ bình tĩnh trở về chỗ ở tại thành phố S.
Vốn dĩ Lâm Hồng Tín tới thành phố S trước cho nên lúc Chu Tuyền đưa Lâm Nhất Thiến chạy tới đây thì đương nhiên sẽ ở trong phòng do Lâm Hồng Tín mua. Trước khi xào xáo với Lâm Nhất Thiến thì Chu Tuyền cũng không cảm thấy có gì không ổn, cũng không cảm thấy trong lòng không thoải mái.
Nhưng bắt đầu từ hôm nay, Chu Tuyền nhếch mép một cái rồi dứt khoát thu dọn đồ đạc rời khỏi đây.
Lúc Chu Tuyền bỏ đi, Lâm Nhất Thiến cũng biết. Nhưng cô ta không có ra mặt ngăn cản, cũng không nói nhiều nửa chữ. Đối với cô mà nói, cứ như vậy thoát khỏi Chu Tuyền cũng là một chuyện tốt. Sâu hơn nữa thì cô càng cảm thấy thoải mái hơn.
Không khó đoán được suy nghĩ của Lâm Nhất Thiến, Chu Tuyền không hề chần chờ, cũng không lưu luyến chút nào. Cũng có lẽ anh vốn không thích hợp để đối xử thật lòng với một người phụ nữ nào. Anh như vậy là do ba anh dạy, coi phụ nữ như quần áo, không có gì đáng để coi trọng, cứ lấy tiền ra là có thể đổi thôi.
Một lát sau Lâm Hồng Tín mới trở về, nghe nói Chu Tuyền dọn đi thì lập tức đen mặt, không nhịn được cho Lâm Nhất Thiến một bạt tai: Thành sự thì thiếu, bại sự có thừa.”
Ba? Không dám tin nhìn Lâm Hồng Tín, Lâm Nhất Thiến không thể tránh né cái tát này nên chỉ có thể ngoan ngoãn nhận trọn.
Mày có biết bây giờ là lúc nào không? Tao đã dặn đi dặn lại là mày phải giữ Chu Tuyền lại. Vậy mà mày đã làm cái gì? Đuổi nó ra ngoài sao? Mày nói thử đi, rốt cuộc mày còn có ích lợi gì? Mấy ngày nay Lâm Hồng Tín mới ký một vụ hợp tác với Chu Đáo, dù thế nào thì cũng đều là để gây dựng sự nghiệp, dien*daffn;lle#quysdo0n tốt xấu gì ông cũng phải cho tổng công ty một câu trả lời thỏa đáng. Nhưng Lâm Nhất Thiến đã làm cái gì? Đâm thọt, gây rắc rối ở phía sau, một mực ngáng chân ông? Đơn giản là không biết làm gì cả!
Chẳng lẽ vì giữ anh ta lại thì con nhất định phải gả cho anh ta sao? Ba, ba biết Chu Tuyền đưa ra lời đề nghị vô lý gì không? Anh ta muốn phục hôn với con đó! Buồn cười! Ba đừng quên Chu Tuyền cũng chỉ là một con riêng thôi, anh ta có gì xứng với con chứ? Lâm Nhất Thiến bụm mặt thét to. Cô không muốn gả cho Chu Tuyền, chết cũng không gả!
A! Tao còn tưởng là chuyện gì? Lại là phục hôn. Lâm Hồng Tín cười lạnh một tiếng, nhìn Lâm Nhất Thiến như đang nhìn kẻ ngu, Mày cho rằng bộ dáng của mày bây giờ còn có ai tranh nhau giành giật chứ? Ngoại trừ thân phận con riêng ra thì Chu Tuyền có chỗ nào không xứng với mày? Nói một câu công bằng thì Chu Tuyền tình nguyện cần mày thì mày nên tìm một góc nào đó để cười trộm, không ngờ lại còn ba lần bốn lượt kén cá chọn canh? Ngu không thể nói!
Ba! Sao ba có thể nói con như vậy? Con là con gái ruột của ba đó! Không ngờ Lâm Hồng Tín lại thiên vị Chu Tuyền, Lâm Nhất Thiến khẽ cắn răng, sắc mặt đỏ bừng, Dù Chu Tuyền có tốt đến thế nào thì cũng chỉ là một đứa con riêng, con coi thường anh ta! Sớm muộn gì cũng có một ngày con tìm được một người mạnh hơn anh ta ngàn vạn lần.
Mạnh hơn Chu Tuyền ngàn vạn lần sao? Ai? Hứa Mạch? Lâm Hồng Tín không hề bị lay động bởi lời nói của Lâm Nhất Thiến, trong mắt còn đầy vẻ khinh thường, Chẳng lẽ đến bây giờ mà mày còn chưa hiểu tình trạng của mình sao, còn nghĩ có thể leo lên người Hứa Mạch ư? Mặc dù tao quyết định đối phó Hứa Mạch, nhưng không thể không nói với bộ dáng bây giờ của mày thì vốn không xứng với Hứa Mạch. Cho nên đừng nằm mơ giữa ban ngày nữa, Chu Tuyền tình nguyện cưới mày thì mày nên biết thân biết phận đi!
Không! Đánh chết con cũng không gả cho Chu Tuyền, tuyệt đối không lấy chồng! Dù Lâm Hồng Tín nói thế nào thì Lâm Nhất Thiến cũng không đồng ý gả cho Chu Tuyền.
Vậy cả đời này mày đừng gả nữa! Thấy Lâm Nhất Thiến hồ đồ ngu xuẩn, Lâm Hồng Tín rất chán ghét. Hất tay một cái, lên lầu trở về phòng.
Lâm Nhất Thiến bị ném lại phòng khách một mình, trong mắt ngập nước, không nhịn được bắt đầu khóc sụt sùi. Cô cho là Lâm Hồng Tín sẽ đứng về phía cô. Với thân phận con riêng của Chu Tuyền thì Lâm Hồng Tín nên coi thường mới phải. Nhưng vì sao? Vì sao Lâm Hồng Tín lại đột nhiên thay đổi thái độ? Cô cũng từng thử không suy nghĩ nhiều, ngoan ngoãn để cho Chu Tuyền chăm sóc mình, nhưng... Nhưng cô không thể nổi.
Nghe nói Chu Tuyền từ rời khỏi nhà của Lâm Hồng Tín. Chu Lăng phái người theo dõi chăm chú tin tức ở thành phố S nên nhanh chóng nắm được tin tức.
Sao? Không phải Lâm Hồng Tín định kéo cậu xuống đài ư, không muốn đẩy Chu Đáo lên làm tổng giám đốc Chu thị