Như Diệp Di Nhiên từng nói, Hứa Mạch được công ty sau lưng Lâm Hồng Tín liên lạc rất nhanh. Xác thật Lâm Hồng Tín không thật sự muốn hợp tác với Hứa thị thì Hứa Mạch cũng không cảm thấy kỳ lạ. Ngược lại là đối phương, quả thật rất có ý muốn hợp tác với Hứa Mạch.
Ngoài ý muốn lấy được sự hợp tác với tập đoàn lớn sau lưng Lâm Hồng Tín, thậm chí đối phương còn chủ động nói không cần báo cho Lâm Hồng Tín biết, Hứa Mạch nheo mắt lại, cười đầy hàm ý.
Xem ra chẳng mấy chốc nữa Lâm Hồng Tín sẽ bị loại bỏ! Nắm được bản hợp đồng trong tay, Hứa Mạch gọi điện thoại cho Lâm Du.
Chuyện sớm hay muộn thôi. Lâm Du sửng sốt một chút, nghe Hứa Mạch nói xong thì liền khịt mũi coi thường.
Anh còn chưa hành động mà kẻ địch đã tan rã rồi, thật là khiến người ta thất vọng. Hứa Mạch còn dự định đối đầu chính diện với Lâm Hồng Tín nhưng mà xem ra là không cần thiết rồi.
Quả thật không cần thiết. Bởi vì Lâm Hồng Tín cũng nhanh chóng bị phát hiện, tổng công ty đã điều một quản lý cấp cao hơn ông ta tới nhận chi nhánh ở thành phố S. Ông ta bị tước quyền lợi mà không được một lời giải thích nào.
Đương nhiên Lâm Hồng Tín không vui nên gọi điện thoại về trụ sở chính, còn chưa tố cáo thì đã bị mắng một cách nghiêm khắc.
Lâm Hồng Tín không biết tại sao bên trụ sở chính lại biết được dự định lừa gạt Hứa thị ký hợp đồng của ông ta, dienxxdafnllequysdoon điều duy nhất có thể khẳng định là ông ta đã bị sa thải.
Chẳng lẽ là Chu Tuyền? Lâm Hồng Tín hung tợn cắn răng, cuối cùng không nhịn được nên lại trở về thành phố D.
Đó là thời khắc mà Lâm Hồng Tín trông đợi đã lâu nhưng lại không được như ông ta tưởng tượng. Mang theo đầy bụng lửa giận tới Chu thị.
Không sai, không phải Nhà họ Chu mà là Chu thị. Ngay trước mắt mọi người trong Chu thị, Lâm Hồng Tín trực tiếp tìm tới Chu Đáo.
Đối mặt với việc Lâm Hồng Tín khởi binh hỏi tội, Chu Đáo rất kinh ngạc, mặt đầy nghi ngờ: Ông bị sa thải? Tại sao? Tại sao có thể như vậy?
Đủ rồi, đừng giả bộ! Chu Đáo, tôi không tin ông không biết chuyện gì xảy ra. Nếu như không phải ông làm thì nhất định là Chu Tuyền làm. Trừ hai cha con mấy người ra thì không ai biết tôi muốn tính toán Hứa thị! Lâm Hồng Tín xanh mặt vỗ bàn hét lên.
Kế hoạch của ông chỉ mới vừa bắt đầu, còn chưa kịp tiến hành bước kế tiếp thì đã bị Chu Đáo qua cầu rút ván. Nhìn Chu Đáo thần khí ngồi trong văn phòng tổng giám đốc của Chu thị, Lâm Hồng Tín chỉ hận không thể rút xương lột da Chu Đáo.
Cái gì? Tôi với Chu Tuyền? Chúng ta không có... Không dám tin nhìn Lâm Hồng Tín, Chu Đáo định giải thích.
Đủ rồi, đừng có coi tất cả mọi người đều là kẻ ngu! Lâm Hồng Tín gạt hết giấy tờ trên bàn của Chu Đáo ra, hung tợn trợn mắt nhìn Chu Đáo, Tôi nói rồi, không phải ông thì chính là Chu Tuyền, nhất định là một trong hai người mấy người!
Lần này Chu Đáo không lên tiếng nữa. Rõ ràng nhìn ra tâm trạng của Lâm Hồng Tín vô cùng tệ, Chu Đáo nhếch miệng, lui về phía sau hai bước để ngừa Lâm Hồng Tín thật sự ra tay với mình. Ông không muốn bị đánh oan uổng, hơn nữa lại là vì chuyện mà ông không làm.
Lâm Hồng Tín thật sự rất tức giận, phát tiết một trận trong phòng làm việc của Chu Đáo xong rồi lại kêu Chu Đáo gọi Chu Tuyền vào.
Chu Tuyền mơ hồ bị gọi tới trước mặt Lâm Hồng Tín, còn chưa kịp biết rõ tình huống thì đã bị chửi mắng một trận rồi.
Không phải bác hiểu lầm chuyện gì rồi chứ? Con và cha con chưa từng làm chuyện như vậy. Mặc dù ghét Lâm Nhất Thiến nhưng cũng chưa tới mức không phân rõ nặng nhẹ. Bây giờ ở trong mắt anh Chu thị quan trọng hơn, việc Chu thị và Lâm Hồng Tín hợp tác cũng rất quan trọng.
Không làm sao? Chu Tuyền, không phải mày hận Nhất Thiến không đồng ý phục hôn nên muốn muốn trả thù tao sao? Lâm Hồng Tín đã giận đến mức mất lý trí, dù Chu Tuyền và Chu Đáo giải thích thế nào thì ông ta cũng đều không tin.
Mày có biết vì mày mà tao đã ác độc tự tay đưa Nhất Thiến vào viện an dưỡng không? Vậy mà mày lại hồi báo tao như vậy? Mày... Lâm Hồng Tín giận đến cả người phát run, chỉ vào mặt Chu Tuyền, cắn răng nghiến lợi nói.
Bác, thật sự không phải con làm! Chuyện về Lâm Nhất Thiến Chu Tuyền không muốn nói thêm nữa, cũng sẽ không hỏi tới. Nhưng Lâm Hồng Tín một mực vu oan cho anh, Chu Tuyền làm mặt lạnh, giọng cũng không được tốt lắm.
Nghe Chu Tuyền đổi giọng, Lâm Hồng Tín cho rằng mình nói trúng tim đen của Chu Tuyền nên anh mới đổi sắc mặt. Vì vậy sắc mặt Lâm Hồng Tín càng trở nên khó coi, cả người đầy sức mạnh cầm cái gạt tàn thuốc trên bàn của Chu Đáo ném về phía Chu Tuyền.
Chu Tuyền né tránh nên cái gạt tàn thuốc đập trúng bình hoa sau lưng anh, mảnh sứ vỡ nát đầy đất.
Đủ rồi! Có gì thì nói cho đàng hoàng, đừng làm loạn đập đồ! Lần này Chu Đáo không đứng vững nổi nữa rồi. Bình hoa kia do ông bỏ một số tiền lớn mua về, là thứ mà Lâm Hồng Tín nói đập liền đập sao?
Tôi đập thì thế nào? Cha con mấy người làm hại tôi không còn đường lui, tôi không thể đập vài món đồ của mấy người sao? Bây giờ tôi còn muốn đập nát cả căn phòng làm việc của ông đấy! Lâm Hồng Tín đang quang minh đập phá, nghe Chu Đáo nói vậy thì không khác gì thêm dầu vào lửa nên liền xoay người liều mạng tiếp tục đập.
Chu Đáo ra tay, đẩy Lâm Hồng Tín ra, cướp lại bức tranh thư pháp trong tay Lâm Hồng Tín.
Lâm Hồng Tín không kịp phòng bị lui về phía sau hai bước, quay ngược lại đụng vào bàn trà. Sau đó, hoàn toàn bùng nổ xông lên muốn cướp bức tranh với Chu Đáo.
Tất nhiên Chu Đáo không chịu buông tay, bận bịu né tránh, còn bận rộn trả đũa nữa. Hai người xoay vòng đánh nhau, tranh thư pháp bị xé ra làm hai mảnh.
Lâm Hồng Tín! Đây là vật đấu giá! Vì muốn làm nổi bật bộ sưu tập của mình nên Chu Đáo đặc biệt ra giá cao để mua bức tranh này. Bây giờ nhớ lại vẫn còn cảm thấy đau lòng. Nhưng giờ phút này lại bị Lâm Hồng Tín xé rách?
Vật đấu giá thì thế nào? Mấy người không cho tôi được sống tốt thì tôi cũng sẽ không lưu tình với mấy người! Lâm Hồng Tín vừa nói vừa tiếp tục xé hai quyển sách thư pháp trên tay. Không tốn bao nhiêu sức lực sách thư pháp đã bị xé thành mảnh vụn, không thể phục hồi lại như cũ được nữa.
Ông... Chu Đáo tức đến mức mặt tím lại, ấn phím tắt trên điện thoại, Bảo vệ! Bảo vệ!
Thấy Chu Đáo muốn tìm bảo vệ tới đuổi mình ra ngoài, Lâm Hồng Tín càng khẳng định Chu Đáo là người bụng dạ khó lường, đổ hết mọi nguyên nhân khiến mình ra nông nỗi này lên đầu Chu Đáo. Mặt mũi dữ tợn vươn tay bóp cổ Chu Đáo. Ông muốn giết chết cái kẻ vong ân phụ nghĩa này!
Không ngờ Lâm Hồng Tín lại đột nhiên nổi điên, Chu Tuyền hơi biến sắc, vội vàng đi lên giúp đỡ.
Lâm Hồng Tín đã hạ quyết tâm muốn Chu Đáo trả giá thê thảm nên không để ý tới Chu Tuyền, gia tăng lực đạo, nhất định phải bóp chết Chu Đáo.
Càng giúp càng bận, càng bận càng loạn. Thấy Chu Đáo bắt đầu bất thường, Chu Tuyền bất đắc dĩ đành phải cho Lâm Hồng Tín một quyền.
Đầu bị đánh một đòn nặng nề, Lâm Hồng Tín không khống chế được buông lỏng tay rồi té qua một bên.
Ba, ba không sao chứ? Chu Tuyền vỗ lưng Chu Đáo, vội vàng hỏi.
Khụ... Khụ khụ khụ... Sắc mặt Chu Đáo trắng bệch lắc đầu, Không sao...
Không sao là được rồi. Chu Tuyền thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng mà một phút sau, nhìn thấy Lâm Hồng Tín nằm trên đất không nhúc nhích thì Chu Tuyền mới vừa thả lỏng lại tiếp tục căng thẳng.
Đỡ cánh tay Chu Đáo, Chu Tuyền đi tới bên cạnh Lâm Hồng Tín, thử dùng chân đá đá.
Không có phản ứng. Lâm Hồng Tín giống như người chết vậy, một chút động tĩnh cũng không có.
Làm sao có thể? Anh chẳng qua chỉ đánh Lâm Hồng Tín có một quyền, làm sao khiến ông ta chết được? Chu Tuyền không dám tin ngồi xổm người xuống, vội vàng kiểm tra xem Lâm Hồng Tín sống hay chết.
Lâm Hồng Tín không có chết, chẳng qua là bị ngất xỉu thôi. Đợi đến khi Chu Tuyền thấy máu ở sau ót Lâm Hồng Tín thì lại bối rối sợ hãi.
Vừa lúc đó bảo vệ Chu Đáo gọi cũng đến nơi. Mới vừa vào cửa đã thấy Lâm Hồng Tín té trên đất không biết sống hay chết. Nhìn thấy Chu Tuyền bên cạnh Lâm Hồng Tín thì sắc mặt đội trưởng đội bảo vệ có chút phức tạp, thận trọng đi tới: Phó tổng?
Đưa đi bệnh viện. Nếu như các nhân viên an ninh không vào đúng lúc này thì có lẽ Chu Tuyền sẽ không đưa ra quyết định này. Nhưng trước mặt nhiều người như vậy, Chu Tuyền không có cách nào giấu diếm, chỉ hy vọng Lâm Hồng Tín không xảy ra chuyện gì.
Đóa Nhuế đã để cho báo viết một bài dài về chuyện Lâm Hồng Tín nổi giận đùng đùng chạy tới Chu thị rồi lại bị đưa đến bệnh viện. Nhằm vào quan hệ giữa Lâm Hồng Tín và Chu thị, cũng tỉ mỉ phân tích câu chuyện yêu hận tình thù giữa Nhà họ Lâm và Nhà họ Chu.
Lúc đọc được bài báo, sắc mặt Chu Tuyền thay đổi, trong lòng cũng thấy hoảng hốt từ trước đến nay chưa từng có.
Yên tâm, không có việc gì... Chu Đáo còn chưa trấn an xong thì cảnh sát đã chạy đến Chu thị.
Chu Tuyền bị đưa đi dưới con mắt của mọi người. Xung quanh vang lên những âm thanh Tách tách , chung quy Chu Tuyền vẫn phát hỏa.
Giúp anh ta một chút. Đối với việc khiến Chu Tuyền nổi tiếng, Lâm Du rất không khách sáo ra lệnh cho Đóa Nhuế.
Kết quả là Phong Tĩnh lại tự mình động bút lần nữa, viết rất nhiều bài báo kích thích về Chu Tuyền. Có nói về Chu Tuyền và Lâm Nhất Thiến sống chết gắn bó, có nói về Lâm Nhất Thiến bị Lâm Hồng Tín tự tay đưa vào viện an dưỡng, còn có những video gây ồn ào huyên náo trên mạng của Lâm Nhất Thiến nữa...
Mọi người cũng nhanh chóng biết được chuyện ly hôn bi đát giữa Chu Tuyền và Lâm Nhất Thiến. Vốn là hai người yêu nhau, bởi vì áp lực gia đình nên bị buộc ly hôn. Nhưng khi Nhà họ Lâm gặp biến cố, Lâm Nhất Thiến bị tàn tật thì Chu Tuyền lại không chùn bước ra tay giúp đỡ.
Dù bị Nhà họ Chu làm khó dễ, dù