Ở Trên Đường - Trạm Dừng

Chương 63:

Trước Sau

break

có thể sẽ bị làm đến chết (h)
Nàng có thể không hét lên sao? Cái đồ vật kia của Lưu Hạo cũng không phải là nhỏ, bất ngờ cắm vào bên trong nàng như vậy, khiến hậu huyệt của nàng căng phồng không có lấy một khe hở, cái thứ rậm rạp không những làm nàng đau và mang theo cảm giác chướng bụng, mặc dù Tô Mạn là người có dũng khí nhưng hiện tại nàng đang hoảng sợ nửa người dưới của nàng sắp mất khống chế.

Dù đang đã bị cắm vào rất nhanh, nhưng nàng vẫn phải giải quyết hậu quả và phải trả lời về âm thanh nàng kêu đau lúc nãy.

Đối mặt với nghi hoặc của mọi người và sự quan tâm cùng dò hỏi của An Húc, Tô Mạn đành phải cắn răng giải thích rằng:

"Không có việc gì, a… Tôi không cẩn thận nên đá vào cái ghế thôi, a… Tôi ngồi ở trên ghế nghỉ ngơi một chút sẽ khỏi ngay thôi, anh không cần phải qua đây đâu, cứ tiếp tục giải mã đi ~ "

Sau khi hắn xác nhận rằng Tô Mạn không có bị gì, An Húc chỉ có thể cau mày tiếp tục giải mã trò chơi, trong lòng hắn đã có kế hoạch rằng sau khi rời khỏi đây hắn phải xem xét nàng thật kĩ, xem nàng có ổn hay không.

Mà người bị âm thanh la hét của Tô Mạn thu hút phải quay đầu lại nhìn còn có Trần Tống Nguyên.

Từ sau khi hắn phát hiện Lưu Hạo cùng với Tô Mạn ở trong phòng làʍ t̠ìиɦ với nhau, hắn phải cố gắng khống chế chính mình, hắn chuyên tâm phân tích những manh mối được để lại trên vách tường, hắn cũng vờ như không nghe thấy âm thanh của tiếng chọc vào rút ra trong không khí, cũng không thèm nghĩ xem hai người kia đã tiến hành đến bước nào rồi, bọn họ vừa thay đổi tư thế gì.

Lúc này khi hắn nghe nói thét chói tai, phản xạ của hắn là quay đầu lại phía sau, hắn mới chỉ liếc mắt một cái đã thấy được, trong bóng đêm có ba người đang đứng ở giữa phòng, là hai nam một nữ, hình dạng họ dính lấy nhau tương đối chặt chẽ, vừa vặn tạo thành hình một chữ "Điểu".

Haiz, lại thêm một người rồi.

Ngay sau đó, Trần Tống Nguyên liền phát hiện ra, không chỉ là hai người đàn ông, hơn nữa còn có hai ©ôи th!t đang di chuyển, cùng lúc!

Cô gái ngạo nghễ ưỡn cánh mông đang bị hai tên đàn ông giữ lấy, nàng đã bị dồn ép thay đổi hình dạng khác, phía trước hoa huyệt của nàng cắm một cây gậy thịt vừa thô vừa to, phía sau cúc hoa của nàng cắm một cây gậy vừa thon vừa dài, nhìn từ phía xa, nhìn nàng như bị hai cây xuyên qua.

Khi Tô Mạn còn đang cùng những người khác nói chuyện, Lưu Hạo ở phía sau lưng nàng đã ôm lấy cánh mông sau đó hắn kéo về phía sau một chút, ©ôи th!t thon dài chọc sâu vào trong thêm vài phân, khiến cho nàng liên tục run rẩy, dừng như tao thủy không cần tiền cứ như thế mà phun ra.

Trần Tống Nguyên cả kinh đến nỗi thiếu chút nữa hắn đem vứt luôn chiếc kính nhìn ban đêm, hắn chưa gặp qua cảnh tượng như thế này bao giờ, hắn nhớ lại lúc trước, lúc hắn học đại học khi ấy đám bạn cùng phòng hắn có xem phim sεメ, khi đó hắn cũng có liếc mắt nhìn một một chút, khẩu vị nặng với kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mấy cũng không hơn phim Âu Mỹ là mấy?! Vậy mà tư thế này thật sự không phải là bị đánh à, vậy mà nàng không bị xé rách sao?

Hắn muốn dời tầm mắt của mình đi nơi khác, nhưng hắn lại hoàn toàn không động đậy được, yết hầu và miệng hắn khô khốc muốn chết, bởi vì khoảng cách của hắn và ba người kia rất gần, nên hắn có thể nghe thấy được những từ ngữ cực kỳ da^ʍ đãиɠ của bọn họ. [vụng trộm luân giao]

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc