Bị hai ©ôи th!t cắm đến xin tha (h)
Tô Mạn biết rõ là Lưu Hạo nói thật, nếu như không có sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ lớn, thì khó mà kết thúc việc làʍ t̠ìиɦ trước khi mọi người hoàn thành việc mã trò chơi, một lỗ đều kẹp lấy một dươиɠ ѵậŧ, nếu nàng không làm cho hai cây gậy thịt khỏe mạnh cường tráng của hai tên này bắn ra, đều đã bao giờ, đến lúc đó thật sự nàng phải làʍ t̠ìиɦ trước mặt mọi người.
Rõ ràng ngón tay hắn lại một lần nữa xâm lấn vào bên trong, Tô Mạn thử thả lỏng cơ thể, nàng dồn mọi sự chú ý tập trung ở nơi bị Trương Dục Cảnh cắm vào hoa huyệt, nàng càng thêm ngoan ngoãn đến đáng thương:
"Đau quá, hắn, hắn chơi ở đằng sau tôi… A… Cắm vào đi… Ngón tay, cứng quá… A, đau, A Cảnh, anh là người tốt, anh đừng chơi nữa được không ~~ "
Trương Dục Cảnh đã bao giờ gặp nàng trong tình trạng như vậy đâu, không giống như lúc ở trên máy bay khi ấy nàng rất tàn nhẫn, cũng không giống như lúc nàng ăn gậy thịt của hắn hôm nay lúc ấy nhìn nàng rất da^ʍ đãиɠ, càng không phải giọng dịu dàng của nàng vừa mới cất lên để cầu xin được làʍ t̠ìиɦ... Tô Mạn lúc này, nàng nức nở nghẹn ngào, thân thể nàng không ngừng run rẩy càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ lòng thương tiếc trong lòng của những người đàn ông.
Ngực Trương Dục Cảnh mềm nhũn, hắn còn cảm thấy có chút sảng khoái, trong đầu hắn không nhịn được mà nghĩ đến, cô mà cũng có ngày hôm nay, cũng có lúc bị hai người đàn ông làm đến phải xin tha.
"A, chịu không nổi… ư a… không cần… "
Cô gái ở trong lòng ngực hắn không ngừng run rẩy, Trương Dục Cảnh hít một hơi sâu, hắn dùng sức đẩy ra hai bên bờ mông nàng, hắn cắn răng chịu đựng nhắm ©ôи th!t vào điểm G bên trong đường hành lang, hung hăng mà đâm vào, quy đầu liên tục đẩy vào rút ra nghiền ép, khiến cho dâm dịch ở bên trong phải tuôn ra ào ạt; một tay khác hắn tìm được hộ khẩu ở phía dưới, hắn nhẹ nhàng vân vê hoa hạch nhỏ bị sưng, không thông thạo lắm ấn vào điểm kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Bên trong hoa huyệt bị cọ xát nhiều lần đã sắp lên đỉnh, hoa hạch thì bị người khác đùa bỡn vặn vẹo, còn một cái tay khác vờn đảo quanh cúc hoa của nàng, thừa dịp hắn chọc ngón tay cứng rắn vào bên trong, vờn qua vờn lại trong đó.
Cả ba chỗ nhạy cảm đều bị đùa bỡn, máu nóng trong người của Tô Mạn tăng cao, một luồng sóng sảng khoái khó tả xẹt qua, chìm ngập trong sự chà xát. Cả người Tô Mạn bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà run nhẹ, khớp hàm của nàng run lên, trong miệng nàng phát ra tiếng nức nở:
"A a… Quá… Quá sung sướиɠ… Đau, a… Tất cả đều bị chơi… Không được… Bắn, tôi muốn bắn… "
Cả hai tên nam sinh lúc này mười phần đều rất ăn ý với nhau, đồng thời tốc độ của cả hai cũng nhanh hơn, đặc biệt là ©ôи th!t đang cắm ở hoa huyệt, hắn mãnh liệt thọc vào rút ra một cách điên cuồng khiến cho thân thể của Tô Mạn run rẩy không ngừng, đầu vυ" đều bị đau.
Vô số kɧoáı ©ảʍ đánh sâu vào bên dưới nàng, sắp lên đỉnh rồi, phần cổ tay của Tô Mạn đang vòng qua người người đàn ông bỗng nhiên xiết thật chặt, cả người nàng run rẩy, thân thể bên dưới gần như run rẩy không ngừng, mu bàn chân nàng vòng qua người Trương Dục Cảnh đang gắt gao banh, nàng không vừa ý siết chặt lấy dươиɠ ѵậŧ, ở chỗ sâu trong phun ra một lượng lớn dâm dịch.
Đến rồi, thật sự đã đến rồi!
Thân thể nàng xoắn chặt để bắn nước, đại não nàng giờ đây chỉ là một mảng trắng xóa, từng đợt sóng liên tiếp không ngừng nghỉ ra sức cọ rửa an ủi mỗi một tấc kinh mạch, tất cả lỗ chân lông đều giãn nở, vui vẻ như đang phiêu ở trên đám mây.
Đúng vào lúc này, ở phía sau của Tô Mạn bỗng nhiên Lưu Hạo lại rút ngón tay ra, trên tay hắn dính đầy dâm dịch của hoa huyệt, nhắm ngay vào khe mông nhỏ hẹp, dùng toàn lực hướng vào đỉnh mà chọc về phía trước.
"A! "
Lần này nàng thật sự là thét rất chói tai! [vụng trộm luân giao]