Muốn được xếp hàng chờ ȶᏂασ (h)
"Quá sung sướиɠ! So với làm với hoa huyệt còn thích hơn, nó kẹp chặt như muốn cắn đứt dươиɠ ѵậŧ của em… Mạn Mạn, chị mắc cỡ sao, trời sinh ra chị cũng có ngày như thế này sao… A… Chị bị hai cây dươиɠ ѵậŧ cắm là cảm giác gì, chị có thấy thỏa mãn không?"
Há lại chỉ có từng đó thỏa mãn, Tô Mạn đã chống người được, mỗi một lần hai tên kia ra vào thì hô hấp đều thành gánh nặng, hai nơi tư mật bị mở rộng, mỗi lần giao du nàng đều cảm thấy đau nhức và tê dại, nàng hừ lạnh một tiếng chẳng coi hai tên kia ra gì:
"Tôi sẽ bị chọc nát… "
“Ư hừ… Sẽ không đâu! Mạn Mạn, ŧıểυ Mạn Mạn, ngoan, cố gắng thả lỏng… Lúc này mới chỉ có hai cây mà thôi, chờ sau này em dẫn chị đến trường học của em, em đưa chị đến đội bóng rổ, em cùng với A Cảnh đều ở trong đội bóng rổ, chị đến xem bọn em thi đấu, đợi thi đấu xong, chị banh rộng hoa huyệt chờ bọn em xếp hàng làm chị… "
"Đội bóng rổ mới bổ sung thêm 7 người dự bị, dươиɠ ѵậŧ của bọn họ rất to, bọn em cùng nhau làm thịt chị, thi đấu được bao nhiêu sẽ làm chị bấy nhiêu, được không… Nhất định sẽ làm chị sướиɠ… Nhiều người như vậy, một cái hoa huyệt của chị khẳng định là không đủ được, bọn họ còn muốn chơi bằng cúc hoa, chơi cả bằng cái miệng nhỏ nhắn của chị, tất cả cùng nhau làm một chỗ, sẽ làm chị tè ra!"
Tô Mạn bị Lưu Hạo miêu tả cảnh tượng kí©ɧ ŧɧí©ɧ tới như vậy, nàng tưởng tượng ra cảnh 7 thanh niên trẻ tuổi khí thế bừng bừng xếp hàng làm nàng, 7 cây dươиɠ ѵậŧ to lớn thay phiên nhau cắm vào nàng thật mạnh, một bên nàng cảm thấy chính bản thân mình là một người vô cùng da^ʍ đãиɠ và thấp hèn, đồng thời nàng lại trộng lẫn một tia chờ mong hưng phấn.
Phía dưới cơ thể nhẹ nhàng mấp máy, vừa chua xót lại vừa đau, trong bụng lại phun ra một lượng dâm thủy cực lớn, ngay sau đó hậu huyệt cũng đã tiết ra dịch ruột non.
Lưu Hạo bị kẹp chặt đến hai mắt đỏ bừng cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở ra:
"Ra nước rồi, ừ a… Lão Trương, anh di chuyển mạnh nữa đi! Đừng làm ŧıểυ Mạn Mạn căng hỏng mất! “
Cổ họng Trương Dục Cảnh nuốt nước bọt lên xuống nhiều lần, làm sao mà hắn lại không muốn di chuyển chứ, thế nhưng từ khi Tô Mạn bắt đầu cao trào, đến khi Lưu Hạo cắm vào hậu huyệt, lúc này trong hành lang của nàng lại co rút kịch liệt rất nhiều lần, nó liều lĩnh kẹp chặt lấy gậy thịt khiến hắn muốn chết, mạch máu trướng đến muốn nứt ra rồi, hắn đã rất kiên trì để không trực tiếp bắt đầu làm nàng tàn bạo, hắn đã phải hao tốn sức chịu đựng rất nhiều.
Lãi nãy hắn còn nghĩ làm cái sao để khiến cho cô nàng da^ʍ đãиɠ này chịu chút đau khổ, nhưng lúc này, hắn thật sự có chút không hạ thủ được, nhìn nàng run rẩy vô cùng đáng thương, không phải nàng giả ngu mà là bị đau, mà thật sự nàng bị cắm vào rất đau.
Cả trước và sau bị hai cây dươиɠ ѵậŧ to lớn cắm vào, cũng không phải là nói giỡn.
Trương Dục Cảnh thở dốc hổn hển, cuối cùng hắn quyết định tìm đôi môi đang run rẩy của Tô Mạn trong bóng đêm, hắn chủ động ngậm lấy, tinh tế mυ"ŧ nhẹ, khác với lúc trước khi hắn dùng để ngăn chặn nàng thở dốc, lần này hắn hôn vô cùng nhẹ nhàng, lưỡi họ quấn lấy nhau thấm ướt, như điện giật tê dại nhộn nhạo mở ra, cùng lúc đó kích thước cường tráng sau vòng eo đang di chuyển, nó chậm rãi đưa đẩy. [vụng trộm luân giao]