Sư mẫu, là em chủ động cưỡi dươиɠ ѵậŧ của thầy!
Vừa mới giả vờ ngủ mấy chục phút, Thẩm Văn Triết không phải không nghĩ tới tình cảnh phía bên kia.
Đại mỹ nữ nhiệt tình dâng trào, cùng cơ trưởng đại nhân trầm ổn kiềm chế ở trong một cái chăn, người trước mặt trần như nhộng, Thẩm Văn Triết đã sớm nhìn ra, vừa trông thấy thầy Từ, đôi mắt của Tô Mạn liền sáng lên, nếu nàng không làm cái gì đó, thì đấy mới thật sự là có vấn đề.
Lưu Đội nói chuyện mấy chục phút, Thẩm Văn Triết lặng lẽ nhìn lén Từ Trí Viễn rất nhiều lần, nhưng thầy Từ như cũ mặt không có biểu tình gì, không nhìn ra bất cứ manh mối nào, Thẩm Văn Triết cảm thấy, căn cứ theo dáng vẻ bình tĩnh này, Tô Mạn đoán chừng cũng chỉ sờ một cái, cọ một chút, không thể thật sự làm gì khác.
Nhưng hắn nào đâu ngờ tới, chuyện này trực tiếp tới bước cuối cùng luôn chứ!
Cuối cùng không còn chăn ngăn cản nữa, Tô Mạn ăn tủy biết vị được đằng chân lân đằng đầu, liên tục lắc lư mông, mật huyệt giống như hô hấp thư giãn co rút, càng siết càng chặt, siết vật thịt thô tráng đến gần như biến dạng. Cọ xát kịch liệt khiến sự sảng khoái tăng lên gấp bội, cũng làm thân thể của nàng hơi hơi cong lại, trong cổ họng phát ra tiếng rêи ɾỉ ô ô:
“A, Thẩm Văn Triết, thầy của cậu thầy ấy… Thô quá đi… âʍ ɦộ bị… Căng hỏng rồi… A… Cơ trưởng Từ khỏe quá đi a a a… Không chỉ biết lái phi cơ, dươиɠ ѵậŧ cũng thật thô!”
Thẩm Văn Triết quả thực không dám nhìn vẻ mặt tối đen của thầy giáo.
Ngay sau đó, Từ Trí Viễn giơ tay muốn đẩy Tô Mạn ra, nhưng Tô Mạn lại như là không chú ý, trong lúc thân thể đang lắc lư, vòng ngực bự trắng như tuyết đụng vào tay người đàn ông.
Sau đó một bên cọ một bên kêu:
“sướиɠ quá, thầy Từ chạm vào ngực em đi… Có mềm không? Có to không?”
Đụng hàng với sách giáo khoa nha!
Trán Từ Trí Viễn gân xanh nổi lên từng cái, đốt ngón tay đều đã hơi trắng bệch, hít sâu một hơi, mới đè nén được sự tức giận.
Sự dây dưa trong phút chốc này, hắn đã nhìn ra, người phụ nữ trước mắt lớn mật lại tùy ý, nàng tuyệt đối không thể nào chủ động rời đi, vả lại hễ bản thân có động tác gì, nàng liền kẹp chặt phía dưới dùng sức cắn hút, toàn bộ thân thể nhìn thì như mềm mại vô lực, nhưng như là hoàn toàn dính ở trên người hắn.
Mỗi một nơi trong người đều trở thành vũ khí của nàng, một chút cũng muốn muốn buông tha, nơi hai người tiếp xúc lại càng nhiều, nơi nối liền lại càng sâu.
Cho dù sức lực có lớn tới đâu gặp phải yêu tinh khó chơi như vậy, đều không cách nào xuống tay được, huống chi, lão Lưu mới vừa đi không lâu, phòng nghỉ của hắn lại ở ngay bên cạnh, nếu làm ra tiếng động lớn hơn nữa, sợ là không xong.
Từ Trí Viễn chuyển tầm mắt qua Thẩm Văn Triết bên cạnh, ánh mắt lãnh đạm lại nghiêm khắc:
“Còn không mau mang người phụ nữ của cậu đi!”
Thẩm Văn Triết trong lòng giơ ngón tay cái lên, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, có người có thể bức thầy Từ dù núi Thái Sơn có sập xuống trước mặt cũng không biến sắc tới nông nỗi này, chuyện này nếu như để học viên học cùng kỳ nhìn thấy, chỉ sợ đều phải kinh ngạc rớt tròng mắt.
Trong lòng bội phục, trên mặt lại không dám để lộ, hắn nơm nớp lo sợ đi đến trước giường, muốn bế Tô Mạn lên:
“Mạn Mạn, mau lại đây…”
“Không, em không đi, em đi rồi, dươиɠ ѵậŧ thô của thầy Từ phải làm sao đây, sẽ khó chịu đấy ~”
*****