(h) Dưới háng bị người phụ nữ lạ không phải là vợ mìn nuốt vào
Theo tiếng thở dốc run rẩy của người phụ nữ, thịt non đan xen cắn hút, không ngừng gặm nhấm thân gậy, kɧoáı ©ảʍ đào núi lấp biển quét tới, cái loại kɧoáı ©ảʍ muốn sống muốn chết này, có thể khiến người ta quên đi phiền não, chỉ muốn sa vào sự điên cuồng trước mắt. Cho dù Từ Trí Viễn từ trước đến nay đều trầm ổn, cũng phải nắm chặt thành quyền, cắn chặt răng.
Người phụ nữ này, vậy mà nàng thật sự làm cái loại chuyện này!
Khác với lúc nãy dùng tay xoa nắn, dùng miệng liếʍ láp, lúc này đây, cho dù không nhìn thấy, Từ Trí Viễn cũng biết rất rõ hiện tại đang diễn ra chuyện gì.
Trong phòng chờ của sân bay này, hắn nằm ở trên giường, trước mặt lão Lưu, vật dưới háng bị người phụ nữ khác ngoài vợ nuốt vào trong hoa huyệt, đây còn là nơi học trò của hắn vừa mới dùng dươиɠ ѵậŧ cắm vào!
Chuyện như vậy, đừng nói là làm, hắn đến nghĩ cũng không dám nghĩ tới
Tô Mạn đương nhiên đã nhận ra người đàn ông cứng đờ, khí chất toàn thân của hắn càng thêm băng lãnh, vốn dùng để ngăn cản đại chưởng của nàng, lúc này đã ép nàng gần như muốn nứt xương, còn về phần cây ©ôи th!t thô to kia, lại càng cứng rắn như thiết đúc.
Thầy Từ rất tức giận, thầy Từ cực cáu, cáu tới độ gân xanh nổi lên không ngừng, vách động nhỏ hẹp căng đến muốn nứt ra luôn rồi.
sướиɠ quá đi, thật muốn lớn tiếng kêu lên!
Trong nháy mắt kɧoáı ©ảʍ tê dại truyền đi khắp người, Tô Mạt chỉ cảm thấy cả người mềm nhũn, vốn dĩ chỉ là cánh mông ngậm quy đầu hạ xuống một cái, da thịt dán vào nhau, vật cứng giống như thiết đâm thẳng vào hơn phân nửa. kɧoáı ©ảʍ như bị điện giật không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ đại não, cái loại cảm giác thỏa mãn mãnh liệt này, làm Tô Mạn đã nếm thử đủ kiểu làm tính cũng có chút chấn động.
“Được, nếu cậu đã quyết định rồi, tôi cũng không nói nhiều nữa… Sau này không được phép quên mất tôi đâu đấy, lão Lưu tôi đây, vẫn là đồng đội tốt nhất, người anh em tốt nhất của cậu, cho dù cậu có lạnh như băng, chưa bao giờ thừa nhận…”
Lưu Đội nói xong một câu cuối cùng này, nhanh chóng xoay người rời đi, thân thể vốn cao lớn đã hơi khom xuống, lộ ra vẻ uể oải lại suy sụp.
“Được, cậu là người anh em tốt nhất của tôi”
Nghe thấy âm thanh từ phía sau truyền đến, bước chân lão Lưu khựng lại, cuối cùng nước mắt vẫn không nhịn được mà ào ào tuôn rơi, hơn nửa ngày mới bước ra ngoài, đóng cửa lại, nhưng lại không chú ý tới, tiếng của người anh em tốt có chút khàn khàn.
Đã không còn lão Lưu, trong phòng khôi phục sự yên tĩnh một lần nữa.
Thẩm Văn Triết vẫn luôn giả vờ ngủ không nhịn nổi nữa, chậm rãi xốc chăn lên ngồi dậy, căn bản không dám nhìn thẳng vào đôi mắt Từ Trí Viễn, hắn vừa mới chuẩn bị nói chút gì đó để giải thích chuyện đêm nay, thì nhìn thấy Từ Trí Viễn trong chăn cố lấy một cái bao lớn, ngay sau đó truyền đến tiếng “Kẽo kẹt kẽo kẹt”.
Nơi đó, nhịp điệu đó, ái muội tới cực điểm. Ngay sau đó là một giọng nữ quyến rũ quen thuộc :
“Ưm a… Ưm a a a… sướиɠ quá đi…”
Đung đưa chưa được mấy cái, chăn hoàn toàn rớt xuống mặt đất, mọi thứ bên trong đều phơi bày ra bên ngoài.
Thẩm Văn Triết trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn này, chiếc giường lớn trắng tinh lúc này là một trận hỗn độn, trên khăn trải giường chỗ nào cũng là nếp nhăn, thầy Từ mà từ trước đến nay hắn kính trọng đang nửa nằm trong mắt lạnh băng, mắt sắc như dao.
Mà ở trên người hắn, người phụ nữ cả người trần trụi, quyến rũ gợi cảm thảnh thơi ngồi ở trên hông vặn vẹo, lắc lư trái phải cọ xát.
Tầm mắt lại hạ xuống chút nữa, chân ướt dang rộng, ở giữa bao lấy một cây cự vật thô tráng màu đỏ tím, đã bị ăn hơn phân nửa, theo sự lắc lư của người phụ nữ, như ẩn như hiện. Dịch nhờn trong suốt ào ạt chảy ra theo ©ôи th!t chảy đến tận gốc, thấm ướt một mảng lớn cái quần trước nay không chút cẩu thả đó.
Ôi trời bé yêu ơi, vậy mà nàng thật sự, đưa thầy Từ lên đỉnh rồi!
*****