Ở Trên Đường - Trạm Dừng

Chương 23:

Trước Sau

break

Thầy từ sắp bị căng nứt ra (h)

Trong chăn tất cả đều là mùi vị của Từ Trí Viễn, vả lại vì không thoáng gió, nhiệt độ cực kỳ cao, Tô Mạn ở bên trong bức bối, càng cảm thấy hô hấp không thông suốt, trong người như được châm một mồi lửa, từ hành lang trống không đốt tới tứ chi bách thể, chỉ hận không thể lập tức xốc chăn lên, cưỡi lên cự vật đang ngậm trong miệng, bất chấp tất cả mà ȶᏂασ thật mạnh mấy trăm hiệp.

Cuộc trò chuyện bên ngoài chăn vẫn đang tiếp tục, nhưng tiến độ giảng đạo lý hiển nhiên đã tới đoạn sau.

Trong giọng Lưu Đội ngà ngà say có thêm vài phần xúc động:

“Sau này cậu kết hôn rồi, mua phòng ở bên này, tôi lại càng vui hơn, trong thâm tâm của tôi đương nhiên muốn giữ cậu lại nơi đây, nhưng tôi cũng biết, dựa vào năng lực của cậu, nên có tiền đồ tốt hơn…”

Cùng lúc với câu nói này, thân thể Tô Mạn giống như rắn, trườn về phía trước dựa vào thân thể Từ Trí Viễn, rất nhanh đã chạm đến ngực của người đàn ông, chỉ cần tiến lên phía trước một chút nữa, đầu nhỏ sẽ chui ra khỏi chăn.

Khuôn mặt nhỏ của người phụ nữ ửng đỏ, trên dung mạo tinh xảo mang theo tình ý chói mắt, trên đôi môi anh đào màu hồng phấn lấp lánh, cẩn thận nhìn một cái, vẫn còn dính một chút dịch cũ từ trên mắt ngựa.

Giống như là hồ yêu muốn câu nhân tâm phách, nàng hơi há mồm, không phát ra tiếng, Từ Trí Viễn cũng từ khẩu hình miệng nhìn ra, nàng nói:

“Thầy Từ, dươиɠ ѵậŧ của thầy thô quá đi, mùi vị rất ngon!”

“Lão Từ, lão Từ, cậu cảm thấy thế nào?”

Từ Trí Viễn bỗng nhiên chấn động, trên mặt vẫn luôn bình tĩnh xẹt qua một tia mờ mịt, nhưng rất nhanh lại quay về bình tĩnh, hắn nhìn về phía lão Lưu, có chút có lỗi:

“Cậu vừa mới nói cái gì, tôi không nghe rõ”
“Tôi nói này, chị dâu nếu đã muốn chuyển về thủ đô, lại có cơ hội tốt như vậy, cậu hay là cứ nghe theo chị ấy đi, hai người lúc trước ở bên nhau, vẫn là tôi dẫn tuyến, khi đó…”
Theo như lời của lão Lưu, khuôn mặt của vợ hiện lên trong đầu, cùng với gương mặt xinh đẹp quyến rũ hồi nãy đối lập rất rõ ràng, trong lòng hiện lên một nỗi áy náy, tín niệm lúc trước kiên trì bắt đầu dao động.
“Được”
“Cái gì?”
“Tôi nói, được, tôi chuyển đơn vị!”
Gần như ngay lúc Từ Trí Viễn nói, dưới thân đột nhiên truyền đến một cơn kɧoáı ©ảʍ cực kỳ khẩn trí mất hồn, giống như là bị thứ gì đó dùng sức siết chặt, từng trận tê dại từ cột sống nhảy lên, cùng với sự mềm mại và ẩm nóng xưa nay chưa từng có, toàn bộ vỏ đại não vì chuyện này mà chấn động.
Bất ngờ như vậy không kịp đề phòng, trước mặt lão Lưu, Từ Trí Viễn thiếu chút nữa là thất thố.
Giữa lúc lão Lưu vừa khóc vừa cười reo hò, Từ Trí Viễn không thể tin được cúi đầu, vừa lúc cách góc chăn thấy mặt Tô Mạn nhăn lại, trên mặt nàng mang theo ba phần đau đớn bảy phần thoải mái, hơi há mồm, lại là giọng nói quyến rũ.
Nàng nói:

“Thầy Từ, sắp bị căng nứt ra rồi!”

*Không thể kiềm chế

*****

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc