Nương Nương Rất Được Hoàng Đế Cưng Chiều

Chương 44

Trước Sau

break

Việc lật thẻ thị tẩm cũng có quy tắc. Nếu thẻ của Chử Tài nhân bị xếp ở vị trí không nổi bật, trừ khi Hoàng thượng thực sự nhớ đến nàng, bằng không, sớm muộn gì cũng sẽ bị lãng quên.

Thời gian lâu dài, thanh thế trong cung tự nhiên cũng thay đổi theo.

Đến lúc đó, nếu Chử Tài nhân lại muốn tìm cách khiến Hoàng thượng chú ý, ai mà biết được liệu sự mới mẻ trong lòng Hoàng thượng đã phai nhạt hay chưa.

Du phi nghe vậy thì có chút hết cách, đảo mắt một cái: “Ngươi coi mấy lời bản cung vừa nói là gió thoảng qua à?”

Không đối phó Giang Bảo lâm, mà lại ra tay với Chử Tài nhân, vậy thì làm sao tỏ ra mình độ lượng được?

Thư Sơn bị quở trách, sắc mặt có phần ngượng ngùng, vội vàng cúi đầu, không dám tùy tiện hiến kế nữa.

Lúc này, Cầm Tâm vẫn im lặng từ đầu đến giờ cuối cùng cũng lên tiếng, dịu dàng trấn an: “Nương nương bớt giận. Vị Chử Tài nhân này sớm không vào cung, muộn không vào cung, lại chọn đúng lúc này mà vào, cũng coi như vận khí tốt. Đợi đến khi mọi chuyện ổn định, nương nương rảnh tay rồi xử lý nàng ta cũng chưa muộn.”

Cầm Tâm cũng thực sự cảm thấy Chử Tài nhân tốt số. Theo lý, hai năm trước nàng đã nên tham gia tuyển tú, nhưng lúc ấy đang trong thời kỳ để tang, lỡ mất cơ hội. Khi ấy triều đình cũng chưa thúc ép việc lập Hoàng hậu như bây giờ. Nếu nàng vào cung khi đó, nương nương cũng chẳng cần kiêng dè gì, Chử Tài nhân vốn sẽ không có cơ hội ngoi đầu lên.

Xem ra, Chử Tài nhân thật sự chọn được thời điểm lý tưởng để nhập cung.

Du phi nghe cũng thấy có lý, lạnh lùng cười khẩy: “Chu Quý phi sắp xếp Giang Bảo lâm vào Cam Tuyền Cung, chẳng phải là muốn thấy bản cung nháo loạn để Hoàng thượng sinh lòng thất vọng với bản cung sao? Bản cung sẽ không để nàng ta được toại nguyện!”

“Cứ chờ xem, rốt cuộc vị trí kia ai sẽ ngồi vào, còn chưa chắc đâu!”

Cầm Tâm liếc nhìn nương nương nhà mình, thấy Du phi vẫn còn giữ được lý trí thì thầm thở phào trong lòng. Nhưng nàng ta cũng hiểu rõ, điều này chỉ là tạm thời.

Dù sao hiện tại, trong số các tân phi chưa ai thực sự nổi bật, Chử Tài nhân cũng chỉ mới được thị tẩm một lần mà thôi. Nếu thật sự có ai khiến nương nương cảm thấy là mối đe dọa, nương nương tuyệt đối sẽ không tiếp tục khoanh tay đứng nhìn.

Thế nhưng Cầm Tâm lại nghĩ lại, Hoàng thượng đăng cơ đã nhiều năm, đây đâu phải là lần đầu mở tuyển tú, đến hôm nay rồi, còn ai có thể uy hiếp được nương nương chứ?

Trước đây, Dương Quý tần từng mang thai, nhưng vì địa vị thấp, trong cung ai cũng nhòm ngó đứa bé trong bụng nàng ta.

Không chỉ có Cam Tuyền Cung, đến cả Triêu Hòa Cung và Từ Ninh Cung cũng đều động lòng. Thế mà cuối cùng Hoàng thượng vẫn giao Nhị Hoàng tử cho nương nương nuôi dưỡng, ai có thể nói rằng Hoàng thượng không sủng ái nương nương cho được?

Nghĩ đến đây, Cầm Tâm mới dần dần yên lòng.

*

Vừa trở về Ngọc Quỳnh Uyển, Chử Thanh Oản đã sai Lộng Thu đem đài sen tới ngự thiện phòng.

Ngọc Quỳnh Uyển không có phòng bếp nhỏ, đó là đặc quyền chỉ dành cho chủ nhân một cung, thế nhưng Ngự thiện phòng xưa nay đều biết nhìn sắc mặt, ai mà chẳng hay hôm nay Hoàng thượng đích thân du hồ cùng Chử Tài nhân?

Huống hồ, trên mặt Lộng Thu còn không che giấu nổi nét tươi cười: “Hoàng thượng dặn riêng, bảo Ngự thiện phòng lấy hạt sen nấu cháo, công công nhất định phải để tâm.”

Vừa nói, nàng ấy vừa nhét một túi gấm nhỏ vào tay Dương công công tổng quản Ngự thiện phòng. Dù không có túi gấm này, Dương công công cũng không dám qua loa, nhưng có túi gấm này rồi, ông ta lại càng không khỏi cảm thán, vị Chử Tài nhân này quả là có cách trị người khéo léo.

Ngọc Quỳnh Uyển đang là lúc đắc thế, ngay cả đám nô tài dưới trướng cũng biết tiến biết lùi.

Trong viện, Tụng Hạ cũng đang đề nghị: “Chủ tử có cần chuẩn bị trước một chút không ạ?”

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc