Vẻ đẹp trai này rất cao quý, nhưng hắn lại đang nhắm mắt, nếu không Bae Gawon có thể tưởng tượng ra ánh mắt của hắn khi mở mắt sẽ như thế nào, chắc chắn là kiểu lười biếng mệt mỏi, coi trời bằng vung của công tử nhà giàu, lạnh lùng xa cách.
Chắc là hắn say rượu rồi nôn ọe, trên thảm xe hàng ghế sau có vết bẩn.
Hai người hợp sức định nhấc hắn xuống, chắc là muốn chuyển hắn sang ghế phụ. Người say rượu rất nặng, một tài xế cả ngày ngồi lái xe chân không vững, một ông già năm mươi tuổi thì làm sao mà nhấc nổi, chỉ có thể nói là cấm ngược đãi người già.
Hắn có đẹp trai giàu có đến mấy, bây giờ cũng là một tên say rượu nôn ọe. Bae Gawon mất hết hứng thú, thậm chí còn hơi buồn nôn, vội vàng liếm một miếng kem cho đỡ.
Vừa định cất bước rời đi thì bị gọi lại.
"Cô gái kia."
Bae Gawon quay đầu lại, là ông già kia gọi cô, vẻ mặt ông ta trông rất hiền từ: "Cô gái, có thể nhờ cô giúp một tay được không?"
"Giữ cửa xe ghế phụ là được rồi."
Bae Gawon vừa định từ chối thì nghe tài xế nói: "Ryul thiếu gia, ngài đừng cử động lung tung, cẩn thận dính phải bãi nôn."
Là Ryul thiếu gia mà viện trưởng nói trong điện thoại? Xem ra cũng có chút lai lịch.
Cô nuốt lời từ chối vào bụng, bước tới giúp giữ cửa xe. Ông già và tài xế nhấc hắn xuống từ hàng ghế sau, dìu hắn ngồi vào ghế phụ.
Bae Gawon đến gần hắn hơn nên nhìn cũng rõ hơn, một khuôn mặt rất tuấn tú, lông mi rất dài, da trắng lạnh, đầu nhỏ vai rộng eo thon, dáng người tam giác ngược, dưới ánh sáng mờ ảo ngũ quan đoan chính lạnh lùng.
Cô hơi lơ đãng, tay liền nghiêng xuống, quên mất mình còn đang cầm kem, phần kem phía trên ốc quế trượt xuống, nguyên một cục rơi thẳng vào mặt chàng trai.
Ông già và tài xế nhìn thấy cảnh này liền hóa đá.
Tên say rượu cũng bị tỉnh bởi cái lạnh, hắn đột ngột mở mắt liền chạm phải ánh mắt Bae Gawon, giống hệt ánh mắt cô tưởng tượng, kiêu ngạo, người lạ chớ lại gần, hắn chửi một tiếng: "Ssibal*, làm cái quái gì vậy!"
*từ chửi thề, văng tục
Bae Gawon ghét ánh mắt này của người giàu nhất, bởi vì cô không bắt chước được. Không có tiền thì không thể diễn giả được ánh mắt không sợ trời không sợ đất, chỉ muốn tát cho tất cả mọi người một cái này, cô muốn có mà không được.
Hắn há miệng chửi người, Bae Gawon trực tiếp nhét phần vỏ ốc quế còn lại trong tay vào miệng hắn: "Chửi giỏi như vậy, tặng anh cái loa phóng thanh nè."
Cô nhìn ông già và tài xế, “chậc chậc” hai tiếng: "Thiếu gia nhà các người thật là vô lễ."
Nói xong, Bae Gawon xách một đống đồ ung dung bỏ đi.
Tài xế cố nén cười, nhịn đến khổ sở. Sắc mặt Geum Ryul không tốt, ném vỏ ốc quế xuống đất giẫm nát, ánh mắt âm hiểm liếc qua, tài xế lập tức mím môi vẻ mặt nghiêm lại.
Ông già vội vàng lấy khăn tay ra lau mặt cho Geum Ryul: "Ryul thiếu gia bớt giận, cô gái kia không cố ý đâu, tôi nhờ cô ấy giữ giúp cửa xe, chắc là do cô ấy cầm nhiều đồ quá nên không giữ chắc kem nên vô tình làm rơi vào mặt cậu."
Geum Ryul say rượu nên đầu đau như búa bổ, bị Choe Silmang dùng khăn tay lau như vậy, mặt dính đầy kem, vị đào cứ xộc thẳng vào mũi.
Ánh mắt hắn lạnh lùng, vô thức liếm môi, cũng khá ngọt, sau đó hắn lạnh lùng liếc Choe Silmang một cái: "Tôi có nói gì đâu, đừng chỉ biết biến tôi thành người xấu."
Choe Silmang gật đầu khom lưng: "Xin lỗi Ryul thiếu gia, là tôi lắm lời rồi."
...
Bae Gawon trở về viện bảo trợ, mệt đến đau cả chân, leo dốc đúng là mệt thật.
Cô vừa xoa mắt cá chân, vừa hỏi hệ thống: "Ryul thiếu gia này là nam phụ à?"
Hệ thống: [Xin lỗi nhé, ký chủ, vì đã cho cô quyền hạn lưu và tải lại tiến trình rồi, nên không thể tiết lộ thêm cốt truyện truyện tranh nữa đâu. Trước khi xuyên sách cô biết bao nhiêu thông tin thì chỉ có bấy nhiêu thôi, tôi không thể tiết lộ trước cho cô được.]
Bae Gawon chửi thầm: "Đồ vô dụng."
Lúc cô chửi người rất bình tĩnh, rất trong sáng, nhìn gương mặt này, dù lời nói có khó nghe đến mấy cũng trở nên dễ nghe.
Hệ thống yếu ớt giải thích: [Tôi cũng không vô dụng đến thế đâu mà.]
Bae Gawon gạt chuyện vặt vãnh này ra khỏi đầu, hớn hở đi tắm. Sữa tắm tỏa ra mùi hương của tiền bạc, cô xoa xoa tạo bọt, ngắm nhìn vóc dáng của mình trong gương.
Cô tò mò hỏi: "Cơ thể cũng được điều chỉnh rồi à? Trắng thật đấy, vì tôi là nữ chính trong truyện tranh Hàn Quốc người lớn sao?"
Hệ thống gật đầu: [Một chút thôi ạ, chủ yếu là do nền tảng của ký chủ tốt sẵn rồi.]
Tắm xong, Bae Gawon đi ngủ sớm. Chăn mền thô ráp, thậm chí còn xù lông. Lúc ngủ cô thích kẹp chăn giữa hai chân, kê chăn dưới mặt, bây giờ ngủ cái chăn rách này nên không dám làm vậy nữa, thô ráp quá, cọ vào mặt đau điếng.
Cô chỉ có thể nằm thẳng, ngoan ngoãn ngủ.
Ngày mai còn phải ngồi xe buýt rất lâu đến Seoul, sẽ rất mệt, không buồn ngủ cũng phải nhắm mắt lại, nhắm mắt một lúc là ngủ thiếp đi.
Hệ thống nhỏ giọng nói: [Chúc ngủ ngon nhé, ký chủ.]
Không có tiếng trả lời.
Ký chủ đoán không sai, Geum Ryul là nam phụ, nhưng giai đoạn đầu đất diễn không nhiều, giai đoạn sau mới xuất hiện.
Bởi vì nữ chính chuyển trường từ Ulsan đến Seoul, còn Geum Ryul thì bị điều từ Seoul đến Ulsan, giai đoạn đầu hai người không gặp nhau.