Lúc này, bộ đội muốn ly hôn không cần phải thông qua cục dân chính, đến thẳng đoàn ủy lấy giấy chứng nhận ly hôn, vợ chồng hai bên ký tên, đoàn ủy đóng dấu là coi như đã ly hôn.
Tô Mi trợn tròn mắt.
Cô còn đang nghĩ làm sao lấy lòng Hoắc Kiến Quốc, cải thiện mối quan hệ với anh, không ngờ sáng sớm anh ra ngoài là để xin ly hôn với cô.
Ngẫm lại cũng đúng, nguyên chủ quả thật làm rất quá phận, cô ta lại dám bỏ thuốc Hoắc Kiến Quốc.
Đối với một người đàn ông quyền cao chức trọng, kiêu ngạo như Hoắc Kiến Quốc, nếu thật sự bị một người phụ nữ cưỡng ép, đoán chừng chuyện giết người phóng hỏa cũng có thể làm ra.
Việc Hoắc Kiến Quốc không truy cứu chuyện bỏ thuốc mà là đề nghị ly hôn, cũng đã đủ đàn ông rồi.
Chỉ là Tô Mi vẫn muốn giãy dụa một chút, cô cúi đầu, ngoan ngoãn nói:
"Hoắc Kiến Quốc, tôi biết trước kia là tôi không tốt, tôi ngang ngược ương ngạnh, không giữ vệ sinh, ở bên ngoài làm anh mất mặt, tất cả đều là lỗi của tôi."
“Tôi sai rồi, tôi thật sự sai rồi. Anh có thể cho tôi một cơ hội làm lại được không? Tôi hứa sau này sẽ không tái phạm nữa, anh đừng ly hôn với tôi, hãy cho tôi thêm thời gian để chứng minh được không?"
Nhìn thấy Tô Mi cẩn thận từng li từng tí, dáng vẻ đáng thương như vậy, Hoắc Kiến Quốc hơi sửng sốt, anh có chút ngoài ý muốn. Trước đây chỉ cần đề cập đến ly hôn, người phụ nữ này đều một khóc hai nháo ba thắt cổ, hôm nay thật kỳ lạ, phản ứng đầu tiên của cô lại không phải làm loạn.
Tuy nhiên, dù Tô Mi có phản ứng như thế nào thì trong mắt Hoắc Kiến Quốc đều là cô đang bày trò. Anh tuyệt đối không có khả năng sẽ mềm lòng, nghiến răng nghiến lợi nói:
"Đừng nói với tôi nhiều lời vô nghĩa như vậy, đây không phải lần đầu tiên cô nói sai, nói rồi có tác dụng gì đâu, qua một thời gian ngắn còn không phải lại tái diễn sao."
“Tôi không tin cô sẽ thay đổi, dù cô có thay đổi hay không thì cũng không liên quan gì đến tôi, tôi vốn dĩ cũng không muốn cưới cô."
“Nếu biết cứu cô lên từ con sông đó rồi lại bị cô đeo bám thế này, tôi thà rằng lúc đó làm ngơ để lũ lụt dìm chết cô.”
“Tô Mai, hôm nay dù cô có muốn hay không thì cuộc hôn nhân này cũng phải chấm dứt."
Nói đến đây, Tô Mi đã biết trong lòng Hoắc Kiến Quốc, nguyên chủ đã bị kết án tử hình rồi.
Cô không giải quyết được mớ bòng bong này, cũng không có cách nào hàn gắn lại mối quan hệ với Hoắc Kiến Quốc nữa.