Niềm Khao Khát Duy Nhất

Chương 26

Trước Sau

break

"Cậu ấy..."

Tang Lê mấp máy môi, ngàn lời muốn nói đến bên miệng chỉ hóa thành một câu: “Cũng không dễ gần đâu ạ.”

Làm bạn với cậu ta? Thôi đi.

Bà cô dặn dò: “Dù thế nào chúng ta cũng là khách, chúng ta ở nhà người ta, phải có phép lịch sự cơ bản.”

Tang Lê cúi mắt: "Con biết rồi ạ."

Câu "nước sông không phạm nước giếng" cũng là suy nghĩ của cô. Cô không hề muốn thay Tống Thịnh Lan giám sát cậu ấy, hiện tại cô nào có tâm trí để ý đến người khác.

Cúp máy, Tang Lê quay lại phòng, nghe thấy tiếng động cơ mô tô vang lên từ tầng dưới.

Cô nhìn ra, thấy Quảng Dã phóng xe ra khỏi ga-ra, bụi cuốn mù mịt.

Cô thờ ơ thu hồi tầm mắt, quay lại bàn làm bài tập.

Thành phố về đêm rực rỡ ánh đèn, xe cộ tấp nập.

Trước bãi đậu xe của quán bar DN, có rất nhiều xe mô tô đỗ. Dân chơi tập trung ở đây trò chuyện cười đùa, không khí nhộn nhịp, ánh đèn ngũ sắc chiếu xuống đường như tôi ra những tia lửa.

Một lúc sau, một chiếc mô tô màu đen chạy vào bãi đậu xe.

Tất cả đều ngoái lại nhìn.

Quảng Dã dừng xe, đám con trai lập tức tiến lên: "A Dã, xe mới ngầu đấy."

Mọi người vây quanh: “Bảo bối này chất thật, bản kỷ niệm Icon Sheene đúng là khác biệt, trên xe còn có chữ ký tác giả nữa!”

“Con mãnh thú màu đen này ngầu thật." Có người nhìn chằm chằm hỏi: “Anh Dã, cậu mua con này bao nhiêu tiền?”
Quảng Dã tháo mũ bảo hiểm, lấy bao thuốc lá trong túi ra xé vỏ cho một điếu vào miệng. Nhớ lại một chút nhàn nhạt nói: “Khoảng hơn triệu tệ, không nhớ rõ.”

“Ôi trời, bỏ nhiều tiền thế chỉ để mua một chiếc mô tô?”

Nhiếp Văn cười: “Nếu không sao gọi là phiên bản giới hạn, chiếc xe này là xe đua chuyên nghiệp đấy.”

Cậu ấy hỏi Quảng Dã: “Nhưng mà dì Tống không cho cậu chơi xe mà, dì ấy có thể mua cho cậu một chiếc tốt như thế này sao?”

Quảng Dã cụp mắt: “Quảng Minh Huy mua đấy.”

"Bố cậu?" Nhiếp Văn nhịn không được cười: "Cậu không phải ghét ông ấy nhất sao, vẫn tiêu tiền của ông ấy?"

“Sao lại không tiêu?” Quảng Dã giọng lười biếng: “Ông ấy đã thích kiếm tiền như vậy, đương nhiên tôi phải giúp tiêu thoải mái thôi.”

“Được thôi dù sao nhà cậu có phá mấy đời cũng không hết được.” Nhiếp Văn cười đánh giá chiếc xe: “Muốn đua vài vòng không?”

Quảng Dã nhả khói thuốc, khàn giọng nói: "Không đua, chỉ đi loanh quanh thôi."

"Ồ, giờ biết nghe lời rồi à. Mẹ cậu không có nhà?"

"Ngày mai bà ấy đi công tác."

“Thế thì cậu được tự do rồi còn gì, cuối tuần đến nhà tôi mở tiệc chơi hai ngày luôn nhé?”

Quảng Dã cau mày bấm điện thoại: “Để xem.”

“Sao vậy?”

Chàng trai nghĩ đến người ở tầng dưới, ánh mắt hơi lạnh đi, hít một hơi thuốc, má hóp lại, vài giây sau nhả ra làn khói trắng: “Có hơi phiền.”

Lúc này có người tiến đến chào: "A Dã, xe mới à?"

Sự xuất hiện của Quảng Dã thu hút sự chú ý của nhiều người. Cậu đang nói chuyện với mọi người, chợt nhìn thấy chiếc xe đậu ở vị trí đầu tiên hàng đối diện.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc