Niềm Khao Khát Duy Nhất

Chương 23

Trước Sau

break

Dưới cường độ học tập cao như vậy, thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã đến thứ năm.

Buổi chiều tan học, Tang Lê và Dụ Niệm Niệm chào tạm biệt ở cổng trường cô một mình về nhà bằng xe riêng.

Bước vào nhà, quản gia cười nói với cô: "Cô Tang Lê, phu nhân bảo tôi chuyển lời với cô, tối nay cùng ăn cơm."

Mắt Tang Lê sáng lên: "Dì Tống sẽ về sớm sao?"

"Đúng vậy, nên bữa tối sẽ muộn một chút."

"Không sao." Mấy ngày nay cô ít gặp Tống Thịnh Lan bà rất bận rất hiếm khi về ăn tối.

Tang Lê lên phòng làm bài tập. Tầm 6 giờ rưỡi tối, quản gia lên thông báo nói Tống Thịnh Lan đã về.

Cô vội xuống lầu, thấy Tống Thịnh Lan đang cười đón cô: "Hôm nay dì xong việc sớm, đi nào cùng ăn tối."

Tang Lê gật đầu đi về phía phòng ăn, bữa tối đặc biệt thịnh soạn, Tang Lê ngồi vào bàn ăn, bỗng nhiên nghe thấy tiếng động từ cửa

Cô quay đầu nhìn.

Không ngờ lại là Quảng Dã bước vào.

Đây là lần đầu tiên Tang Lê nhìn thấy cậu vào bữa tối, trong mắt thoáng qua vẻ kinh ngạc, Tống Thịnh Lan gọi cậu ấy: "Nhanh rửa tay ăn cơm đi, hôm nay toàn là món con thích ăn đó."

Rửa tay xong, Quảng Dã ngồi đối diện Tang Lê, mắt lướt qua cô.

Tang Lê vội cúi đầu.

Mấy ngày nay, hai người trong lớp gần như không giao tiếp. Ai cũng nghĩ họ hoàn toàn xa lạ, không ngờ tối lại ngồi cùng bàn ăn.

Tống Thịnh Lan múc một bát canh sườn đặt trước mặt Quảng Dã: "Con đó, nói mãi mới chịu về ăn cơm. Sau này tan học có thể về sớm được không, Lê Lê toàn ăn cơm một mình, con cũng về ăn cùng con bé đi."

Quảng Dã cầm đũa, lười nhác hỏi lại: "Con đi theo kèm ăn à?"

"... Nói năng kiểu gì thế."

Chàng trai chậm rãi gắp thức ăn. Tống Thịnh Lan ngượng ngùng gắp đồ cho Tang Lê: "Lê Lê, ăn nhiều vào."

Tang Lê mím môi: "Cháu cảm ơn dì ạ."

"Hôm nay con đi học cảm thấy thế nào? Có quen chưa?"

"Dạ tốt lắm ạ..."

Tống Thịnh Lan hỏi thăm vài câu, sau đó tuyên bố một chuyện với hai người: "Ngày mai mẹ/dì phải đi công tác ngoại tỉnh, có thể phải chạy nhiều nơi nên trong vòng mười ngày đến nửa tháng tới sẽ không có nhà."

Tang Lê ngây người.

Công tác?

Tống Thịnh Lan: "Tiểu Dã, thời gian này mẹ không ở nhà, phải nghe lời, tập trung vào việc học. Đúng lúc Lê Lê cùng lớp với con, cháu phải giúp cô giám sát nó đấy."

Quảng Dã khẽ cười khẩy: "Camera chạy bằng cơm đấy nhỉ?"

"Năm cuối cấp rồi, mẹ phải nghiêm khắc với con hơn. Và một điều quan trọng nhất là lái xe máy thì được, nhưng không được đua xe. Nếu con dám đua xe, mẹ sẽ không tha đâu. Lê Lê, nhớ giúp cô giám sát nó đấy nhé."

Tang Lê bất ngờ: "Dạ..."

Quảng Dã cười lạnh, không nói gì thêm, ăn vài miếng cơm rồi buông đũa lên lầu.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc