"Cậu ấy như vậy... trường không xử lý sao?"
"Mỗi lần cậu ấy gây chuyện, mẹ cậu ấy đều đến trường giải quyết. Nhưng từ khi mình ngồi gần cậu ấy, cảm thấy không giống như lời đồn."
Dụ Niệm Niệm hạ giọng: "Trong trường cũng có rất nhiều cô gái thích cậu ấy, chắc họ nghĩ trở thành bạn gái của Quảng Dã sẽ rất oai, nhưng mình chưa thấy cô gái nào có thể đi bên cạnh cậu, những công tử nhà giàu như vậy, người bình thường chắc chắn sẽ không lọt vào mắt họ đâu."
Tang Lê khẽ ừ một tiếng, không mấy bận tâm, chuyên tâm ăn cơm.
Dụ Niệm Niệm chuyển chủ đề: "Tang Lê, tại sao cậu lại chuyển đến Vân Lăng học vậy?"
Tang Lê mím môi: "Trường cũ của mình không tốt lắm, nên mình chuyển đến đây ôn thi đại học."
"À ra vậy, trường chúng ta đúng là không tệ, coi như là một trong những trường cấp ba tốt nhất thành phố rồi."
Tang Lê gật đầu: "Niệm Niệm, cậu có thể cho mình mượn vở Vật lý trước đó không? Mình muốn bổ sung thêm."
"Được thôi, cậu cứ đến bàn mình lấy, nhưng vở ghi chép của mình cũng không tốt lắm. Nếu có gì không hiểu, cậu có thể hỏi Lư Hạ Dương, lớp trưởng lớp ta. Cậu ấy rất sẵn lòng giải đáp vấn đề cho người khác."
Tang Lê trong đầu hiện lên hình ảnh Lư Hạ Dương: "Cậu ấy học giỏi lắm sao?"
"Đương nhiên rồi, một siêu học bá đó."
Ăn xong, Tang Lê cùng Dụ Niệm Niệm mang khay đến khu vực thu dọn. Vừa bước ra, một cô gái mang khay đi ngang qua, phía xa có vài người gọi: "Bạch Tình, bên này!"
Cô gái đáp lời, tùy ý liếc mắt nhìn thấy Tang Lê, ánh mắt dừng lại một thoáng trên khuôn mặt trắng nõn mềm mại của Tang Lê rồi chuyển đi, tiếp tục đi về phía trước.
Dụ Niệm Niệm đi ra, chú ý đến ánh mắt của Tang Lê, giới thiệu: "Cậu chắc còn chưa biết, đó là Tô Bạch Tình trong lớp chúng ta, giáo viên chủ nhiệm đặc biệt thích cô ấy."
Hóa ra là bạn cùng lớp, thảo nào thấy quen mắt…
Chỉ thấy đối phương dáng người cao ráo, xinh đẹp, cử chỉ như một tiểu thư.
Tang Lê khẽ ừ một tiếng, Dụ Niệm Niệm nói: "Đi thôi, chúng ta ra ngoài."
"Được."
Sau khi rời khỏi căng-tin, vì Dụ Niệm Niệm là học sinh nội trú nên cô ấy đã về ký túc xá nghỉ trưa còn Tang Lê một mình trở về lớp.
Buổi trưa lớp không có nhiều học sinh. Cô làm bài tập một lúc rồi mệt quá gục xuống bàn ngủ.
Sau đó buổi chiều, lại là ba tiết chính khóa cộng thêm một tiết tự học Ngữ văn.
Tang Lê phát hiện nhịp độ giảng dạy ở đây nhanh hơn mấy lần so với trường cấp hai ở huyện cô học trước đây. Cô tập trung hết sức vẫn có chỗ không theo kịp, đành phải tự bổ sung sau.
Một ngày cứ thế trôi qua.
Mấy ngày đầu nhập học, Tang Lê dần thích nghi.