Những Ngày Tháng Bị Ba Ba Bạn Thân Đậu Bôn Lành

Chương 4

Trước Sau

break

Nguỵ Khiêm nheo mắt nhìn dáng vẻ mê hoặc mà không tự biết của cô. Cô như một bông hoa trời sinh để quyến rũ. Hắn tăng lực, xoa nắn nụ hoa hồng hào khiến nó sưng lên và nhạy cảm hơn.

Hắn nhìn cô nằm đó, mắt nhắm nghiền, cơ thể không ngừng uốn éo, đôi gò bồng đung đưa theo từng nhịp, hơi thở Nguỵ Khiêm càng thêm nóng bỏng. Ngón tay hắn vẫn không ngừng trêu đùa nơi ấy.

Cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ càng lúc càng mãnh liệt.

Điền Diệp đạt đến cao trào, kɧoáı ©ảʍ khiến cô trợn trắng mắt, môi hé mở, vòng eo cong lên từng nhịp, nơi bí mật tuôn trào dòng nước ngọt.

Cơn khoái lạc dữ dội khiến đầu óc Điền Diệp trống rỗng. Cảm giác chưa từng trải qua khiến cô ngẩn ngơ. Cô hé mắt, mơ hồ thấy bóng dáng Nguỵ Khiêm trước mặt, nhưng vẫn chưa tỉnh táo, lẩm bẩm: “Chú?”

Nguỵ Khiêm khựng lại, lo rằng mình đã đi quá xa khiến cô tỉnh giấc.

“Mơ sao?” Điền Diệp thì thào. Nguỵ Khiêm nhận ra cô vẫn chưa tỉnh, vẫn nghĩ mình đang mơ. Lòng tà niệm trỗi dậy, hắn dứt khoát đè lên người cô.

Chiếc váy ngủ của Điền Diệp bị kéo lên tận cổ, qυầи ɭóŧ vương trên đùi phải, đôi chân bị tách ra, nơi bí mật hoàn toàn phô bày. Hắn bắt đầu nâng niu cơ thể của cô, muốn xâm nhập vào nơi sâu nhất.

Hai tay Nguỵ Khiêm xoa nắn đôi gò bồng, ngậm lấy một bên đầu ngực đỏ hồng rồi mυ"ŧ mạnh, phần bụng dưới liên tục cọ xát vào nơi vừa tuôn trào của cô.

Điền Diệp ngỡ mình đang mơ, nhưng mơ thấy bố của bạn thân thì thật quá điên rồ. Song cảm giác quá dễ chịu, quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ, một khoái lạc chưa từng có. Cô thậm chí nghĩ giấc mơ này thật táo bạo, thật đáng để tận hưởng… Khi Nguỵ Khiêm mải mê với bên ngực phải, cô còn muốn nhắc hắn đừng quên bên trái…

Lý trí mách bảo điều này là sai trái. Hắn là bố của bạn thân, không nên ngậm ngực cô, không nên chạm vào nơi bí mật của cô và càng không nên dùng thứ đó cọ xát vào cô như bây giờ!

Nhưng chính sự sai trái này lại càng khiến cô thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ…

Chú ấy… hình như muốn chiếm đoạt mình…

Thứ đó của chú ấy thật to lớn, không được, nó không thể nào vào được.

“A… chú… đừng… to quá…” Điền Diệp bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mơ màng. Nguỵ Khiêm dùng đầu nhọn của mình làm ở bên ngoài cho đỡ cơn. Nhưng hắn biết, tối nay hắn chưa thể vì chưa chuẩn bị kỹ càng.

Cứ thế mà cọ xát chứ không đi quá xa.

Điền Diệp vừa trải qua hai lần cao trào, cơ thể nhạy cảm đến run rẩy. Nguỵ Khiêm vốn định dừng lại, lau sạch thứ chất lỏng nơi lối vào của cô, đắp chăn cho cô rồi rời đi. Nhưng nhìn làn da trắng ngần của cô ửng hồng, hắn không kìm được, chậm rãi đè lên người cô lần nữa rồi cắn nhẹ vào đôi môi cô.

Môi Điền Diệp bị chặn lại. Trước đây vì e thẹn, ngay cả khi yêu cô cũng hiếm khi hôn ai mà giờ đây nụ hôn với Nguỵ Khiêm càng khiến cô lộ rõ vẻ ngây ngô, vụng về.

Nguỵ Khiêm cắn lấy đầu lưỡi cô, mềm mại, ấm nóng khiến hắn chỉ muốn nuốt chửng cô vào lòng. Hắn cởi bỏ quần áo mình để hai cơ thể trần trụi quấn lấy nhau, da thịt kề sát để cảm nhận một phần cảm giác khoái lạc mà hắn khao khát.

Cuối cùng hắn vẫn kiềm chế. Hắn lấy giấy lau đi dòng nước ngọt tuôn trào từ nơi ấy của cô. Khi tờ giấy lướt qua, kéo theo những sợi tơ bạc, Nguỵ Khiêm không ngờ một cô gái ngoan ngoãn như Điền Diệp chỉ cần kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhẹ đã ướt át đến vậy. Hắn phải dùng thêm vài tờ giấy mới lau sạch được.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc