Điền Diệp khựng lại đôi chút. Thật ra cô chẳng thấy phiền gì nhưng nghe Nguỵ Khiêm nói vậy, cô đành gật đầu chuyển sang phòng khác.
“Cảm ơn chú,” cô ngoan ngoãn đáp lời rồi bước vào căn phòng mới.
Nguỵ Khiêm đứng nguyên tại chỗ, tay đút túi quần, ánh mắt dõi theo bóng lưng Điền Diệp. Ánh nhìn của hắn dừng lại nơi vòng eo thon gọn và cặp mông căng tròn của cô, đôi mắt dần trở nên sâu thẳm khó dò. Hắn uống cạn ly nước trong tay, rồi quay người đi tắm.
Dù Điền Diệp không vô tư như Nguỵ Văn nhưng biết có Nguỵ Khiêm đến đón, cô cũng yên tâm, tối nay uống khá nhiều. Nằm xuống chiếc giường với nệm và chăn ga cao cấp, cảm giác êm ái khiến cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ sâu.
Đêm khuya, cả ngôi nhà chìm trong tĩnh lặng. Nguỵ Khiêm nhẹ nhàng mở cửa phòng Điền Diệp nhìn cô đang say giấc. Tay hắn từ từ đưa xuống, chạm vào bắp đùi mịn màng của cô.
Cô là bạn thân của con gái hắn nhưng vóc dáng quyến rũ và gương mặt e ấp của cô thật sự quá mê hoặc. Hôm nay khi vô tình chạm vào bầu ngực mềm mại của cô, sao hắn có thể kìm nén nổi?
Ngón tay hắn lướt trên làn da mịn màng, dần tiến lên. Chiếc váy ngủ của Điền Diệp, do lật qua lật lại trong lúc ngủ đã bị kéo lên cao để lộ viền qυầи ɭóŧ mong manh. Nguỵ Khiêm khẽ nâng váy cô lên tận cổ. Điền Diệp có thói quen không mặc áo lót khi ngủ, điều này càng khiến mọi thứ dễ dàng hơn. Hắn ngắm nhìn đôi gò bồng căng tròn, dù cô nằm ngửa vẫn giữ được hình dáng mê hoặc.
Hắn nhẹ nhàng bóp thử một bên, thấy Điền Diệp không phản ứng, hắn cúi xuống, ngậm lấy đầu ngực cô rồi mυ"ŧ nhẹ vài lần. Điền Diệp khẽ hé môi, phát ra tiếng rên khe khẽ và ngọt ngào.
Đêm nay đúng là cơ hội tuyệt vời. Hắn kéo qυầи ɭóŧ của cô xuống để nó vương lại ở đầu gối một bên chân rồi nhẹ nhàng trèo lên giường, quỳ giữa hai chân cô, khẽ tách đôi chân ấy ra.
Nơi ấy hồng hào, non tơ, đôi môi nhỏ xinh xắn đáng yêu. Ngón tay hắn lướt trên nụ hoa của cô, chậm rãi vuốt ve.
Đây là nơi bí mật của một nữ sinh trung học sao? Thật đáng yêu, khiến người ta chỉ muốn xâm phạm thôi.
Hắn đưa một ngón tay vào, phát hiện chỉ vừa một ngón, hai ngón đã thấy chật. Nguỵ Khiêm ngạc nhiên, cô vẫn còn nguyên vẹn và chưa từng bị ai chạm đến sao?
Một nơi chật hẹp như thế nếu bị thứ to lớn của hắn xâm nhập liệu có khiến cô khóc thét lên không?
Biết rằng Điền Diệp vẫn còn trong trắng thì hắn càng thêm phấn khích, chỉ muốn ngay lập tức đưa thứ đang cương cứng của mình vào nơi non nớt ấy. Nhưng hắn vẫn quan sát phản ứng của cô, cúi xuống, dùng lưỡi liếʍ láp nơi hồng hào, phủ khắp bằng nước bọt, đầu lưỡi còn len lỏi vào sâu vài lần.
Cô rêи ɾỉ khẽ khàng, uốn éo thân thể lắm hắn kinh ngạc, không chỉ vì cô chưa từng bị ai chạm vào, mà chỉ với vài động tác đã khiến cô ướt đến vậy. Gương mặt Điền Diệp ửng hồng, đôi gò bồng phô bày trước mắt hắn, đôi chân tách rộng để lộ nơi ướt át mê hoặc. Nơi ấy mọng nước và quyến rũ đến mức hắm chỉ muốn bất chấp tất cả mà lập tức xâm nhập.
Dù trong lòng Điền Diệp luôn có những ý nghĩ táo bạo, nhưng cô chưa từng tự mình khám phá, chưa từng trải qua kɧoáı ©ảʍ tột độ. Chỉ thỉnh thoảng kẹp chân mới cảm nhận được chút ít dễ chịu. Lúc này với sự khéo léo của Nguỵ Khiêm – một người đàn ông từng trải – cô đã bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức ngây ngất, men rượu và cơn buồn ngủ khiến cô ngỡ mình đang mơ. Cảm giác quá đỗi mãnh liệt, cô vô thức cong người, nâng nơi bí mật lên đón nhận những cái vuốt ve của hắn.