Những Ngày Tháng Bị Ba Ba Bạn Thân Đậu Bôn Lành

Chương 5

Trước Sau

break

Lau xong, ngón tay thon dài của hắn dừng lại nơi hồng hào của cô. Hắn khẽ chạm vào nụ hoa nhỏ xinh, chẳng hiểu sao lại liên tưởng đến từ “mềm mại như bánh nếp”. Hắn thầm nghĩ một ngày nào đó, phải để cô tỉnh táo nhìn vào gương, xem hắn trêu đùa viên ngọc nhỏ này thế nào.

Nguỵ Khiêm kéo lại qυầи ɭóŧ cho Điền Diệp, chỉnh lại váy ngủ rồi rời khỏi phòng với chút tiếc nuối. Nếu cô không còn trong trắng thì có lẽ đêm nay hắn đã có thể để thứ cương cứng của mình xâm nhập, thử vài nhịp. Với độ nhạy cảm của Điền Diệp thì chắc chỉ vài cái là cô đã tuôn trào.

Hắn rất muốn thấy thứ chất lỏng của mình chảy ra từ nơi bí mật của cô. Dù biết cô là bạn thân của con gái thì điều này thật sai trái… nhưng cũng thật kí©ɧ ŧɧí©ɧ…

Để tránh rủi ro, Nguỵ Khiêm thay một bộ quần áo mới trước khi lên giường nghỉ ngơi.

Sáng hôm sau khi tỉnh dậy, Điền Diệp ngẩn ngơ. Giấc mơ đêm qua quá chân thực khiến cô không khỏi nghi ngờ liệu có thật hay không. Nhưng ngay giây sau, cô tự nhủ điều đó là không thể. Sao chú Nguỵ Khiêm lại làm chuyện đó với mình? Cô là bạn thân của con gái chú cơ mà! Cô kéo áo lên, thấy ngực mình không có dấu vết gì. Cởi qυầи ɭóŧ ra kiểm tra chỉ thấy nơi ấy hơi ẩm ướt chứ không có thứ gì khác.

Nghe nói nếu chuyện đó xảy ra thì sẽ để lại dấu vết? Vậy chắc chắn là cô mơ một giấc mộng xuân. Điền Diệp thở phào nhưng khi chạm vào ngực mình, cô bất giác nhớ lại cảm giác ngây ngất đến gần như ngất đi trong mơ. Cô không nhịn được mà tự xoa nắn một chút, ngón tay lần xuống nơi bí mật, thử tự an ủi. Nhưng cô chẳng biết phải làm thế nào, cũng chẳng biết bí quyết là gì.

Chỉ có bàn tay trong giấc mơ đêm qua mới khiến cô điên cuồng vì khoái lạc, muốn kẹp chặt không buông…

Khi tỉnh táo hơn, những ý nghĩ táo bạo dần tan biến. Điền Diệp tự thấy mình điên rồi. Sao lại mơ một giấc mộng xuân với chú Nguỵ Khiêm chứ? Ai lại đi mơ làm chuyện đó với bố của bạn thân cơ chứ! Mặt cô bất giác đỏ bừng.

Ra khỏi phòng, cô tình cờ chạm mặt Nguỵ Khiêm. Hắn vẫn mang dáng vẻ trưởng thành, lịch lãm, mỉm cười với cô: “ŧıểυ Diệp dậy rồi hả? Tối qua ngủ ngon không?”

Điền Diệp bất ngờ, mặt đỏ rực như gấc. Dù ký ức đêm qua mơ hồ vì say rượu, cô vẫn nhớ cảm giác bàn tay ấy xoa nắn nụ hoa của mình, luồn vào nơi bí mật, và cả thứ cương cứng của chú trong mơ. Thậm chí cô còn nhớ giọng hắn thì thầm bên tai, đầy cám dỗ: “ŧıểυ Diệp, muốn làm người phụ nữ của chú không? Muốn chú vào không?”

Dù trong mơ cô liên tục nói “chú đừng”, nhưng cả cơ thể cô đã bị hắn chạm và liếʍ khắp nơi.

Giờ đối diện Nguỵ Khiêm, cô không khỏi ngượng ngùng đến tột độ.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc