Sáng hôm sau, Quang Minh thức dậy luyện vài đường quyền, tâm trạng cậu hôm nay hứng khởi và rất vui bởi dư âm cuộc làʍ t̠ìиɦ với bé Thùy Trang đêm qua còn đọng lại. Sau đó cậu ăn sáng cùng Trang, nɠɵạı cậu và nɠɵạı cô bé, hôm nay cô bé diện bộ đồ thoáng mát là chiếc yếm đào màu hồng mỏng manh, Minh nhìn mà muốn nổ mắt, cậu có thể nhìn thấy rõ hai núm vυ" nàng hiện rõ dưới lớp yếm ấy dù cậu không lạ gì gu ưa thích thời trang thiếu vải trầm trọng của cô bé. Trong bữa ăn bé Trang luôn tủm tỉm cười dịu dàng gắp cho cậu những món ngon khiến cậu tưởng nàng là người vợ thực thụ đang ân cần chăm sóc cho mình vậy, nhìn hai bầu ngực căng mọng săn chắc của nàng khiến Minh muốn nhào tới xoa bóp và bú mυ"ŧ cho đã thèm nhưng có hai bà nɠɵạı ở đây nên Minh đành kiềm chế bản năng đàn ông lại. Đang ăn có lúc Minh để ý thấy Trang có vẻ như bị bệnh khiến trong lòng cậu có chút lo lắng.
Sau bữa cơm, cậu và Thuỳ Trang ra ngồi hóng mát bên hiên nhà, Minh nhẹ nhàng hỏi: "Em bị bệnh à?"
Nàng ngập ngừng trả lời: "Không phải, em chỉ lo lắng thôi."
Minh hỏi tiếp: "Lo chuyện gì?"
Nàng đáp: "Thì chuyện đêm qua của chúng ta đó."
Minh hỏi: "Vậy hả? Em còn bị đau gì không?"
Nàng nói: "Chỉ còn hơi rát phía trong thôi, nếu có lo lắng thì là anh thôi..."
Minh hiểu ý nàng nên nói: "Em đừng lo, anh phải có trách nhiệm chuyện đó với em mà, hãy tin tưởng anh nhé."
Mắt đã ngấn nước, Thùy Trang mỉm cười dịu dàng nói: "Em tin anh mà, dù cho có chuyện gì em tin anh sẽ luôn mãi bên cạnh để che chở cho cuộc đời em."
Nàng nói xong ngả người vào lòng Minh để muốn cảm nhận sự tin tưởng của cậu, cậu ôm nàng rồi khẽ xiết chặt để chứng minh sự lựa chọn của nàng là không bao giờ sai lầm. Cậu tự nhủ từ nay sẽ quan tâm chăm sóc, yêu thương nàng hơn để nàng không buồn lòng. Mùi hương từ da thịt bé Trang tỏa ra thật thơm nồng khiến cậu lại đê mê nữa rồi. Buông nàng ra, Minh hôn bờ môi mọng xinh đẹp của Thùy Trang, nàng cũng đáp lại mãnh liệt, lưỡi cậu len lỏi vào miệng nàng để hút lấy nước miếng ngon ngọt của nàng, bàn tay cậu lần mò về phía sau lưng nàng tính cởi phăng chiếc yếm đào nàng đang mặc, nàng thì thầm nói bằng giọng mật ngọt của mình: "Đừng anh, có nɠɵạı em ở đây có gì thì đợi tối nhé."
Minh thốt lên: "Đẹp quá, âʍ ɦộ của em đẹp quá Trang ơi."
Thùy Trang ngượng ngùng: "Anh kỳ quá à!"
Minh kê mặt sát vào hít lấy một hơi thật sâu hương thơm của cái âʍ ɦộ mơn mởn mang lại, cậu đưa lưỡi ra liếʍ nhẹ rồi liếʍ qua hai đùi trắng nõn, khẽ co chân lên để né vì nhột. Lúc này Minh thấy rõ một âm đa͙σ hồng hào và ẩm ướt, âm hạch be bé lòi ra và một cái lỗ phía dưới nhỏ đỏ chót. âʍ ɦộ Trang như một miếng dưa hấu ngon ngọt là cậu không thể đợi lâu thêm được nữa, Minh le lưỡi quét từ dưới khe rồi qua âm hạch làm nàng giật nảy mình.
"Ư Hư anh… Minh…" Tay nàng ôm lấy đầu Minh, cậu ngước lên nhìn thì thấy nàng cũng đang ngước lên nhìn trần nhà. Minh cúi mặt xuống nhìn vào cái âʍ ɦộ đỏ hỏn, cậu nâng nhẹ một chân cô bé lên và đưa lưỡi liếʍ vào âm đa͙σ. Âm đa͙σ của nàng bắt đầu tiết ra chất nhờn nhơn nhớt, cái vị mặn mặn càng làm nước bọt của cậu tiết ra thêm nhiều hơn. Lưỡi Minh tách hai môi âʍ ɦộ rồi chui vào, cậu bắt đầu liếʍ từ dưới cửa âm đa͙σ lên âm hạch. Người nàng run lên, chân đứng không vững nhưng đã có hai tay Minh làm điểm tựa, cậu cho Trang chống tay vào tường rồi chu mông ra. Hai tay cậu vuốt tấm lưng trần trắng nõn của nàng, làn da bé Trang trắng mịn màng quá rồi hai tay luồn vào chiếc yếm đào xoa bóp hai bầu vυ" căng mọng kia của nàng, ôi hai bầu vυ" nàng đang săn chắc lại nhờ tài mát xa điêu luyện của cậu. Minh có cảm giác vυ" nàng có vẻ đã to thêm chút, rồi tay cậu lần mò mối buộc dây của chiếc yếm đào ở cổ và dưới lưng nàng, cậu nhẹ nhàng cầm một dây buộc rồi kéo chúng ra. Thùy Trang thì thào phản đối cho có lệ: "Đừng anh, vậy là đủ rồi, nɠɵạı em thấy là chết."
Minh cười nói: "Có sao, mốt nɠɵạı em có thêm cháu rể thì sao?"
Nàng bĩu môi: "Anh là đồ hâm, ai thèm lấy anh chứ. Anh ngưng lại cho em nhờ."
Biết không thể tác động lên Minh, Thùy Trang đành chịu trận hưởng thụ cảm giác sung sướиɠ mà người yêu mang lại.
Chiếc yếm đào rơi xuống, Minh quay người Trang lại để ngắm kỹ nàng lúc ban ngày, không có gì che chắn cơ thể nên nhìn nàng giống một bức tượng Venus sống vậy, càng nhìn Minh càng yêu nàng và cả cơ thể nàng, và yêu cả sự ngoan ngoãn của nàng nữa. Nàng đã dâng hiến cái đáng giá nghìn vàng và phó thác cuộc đời nàng cho cậu nên cậu tự nhủ phải quan tâm chăm sóc che chở để không phụ lòng kì vọng mong mỏi của nàng. Thấy Minh chăm chăm nhìn mình đủ lâu khiến nàng thẹn thùng phải mở lời: "Nhìn gì mà khiếp thế, bộ muốn ăn thịt người ta hay sao vậy?"
Lúc này Minh mới sực tỉnh thì ra mình mải miết ngắm thân thể trần truồng của cô bé, cậu cười nói: "Vậy em có cho phép anh ăn không?"
Thùy Trang bĩu môi: "Không cho phép thì anh ăn vạ nhìn thấy muốn ghét."
Minh vẫn cười: "Trả lời câu hỏi của anh đã chứ!"
Mặt nàng đỏ ửng lên: "Ăn thì ăn lẹ đi, nɠɵạı em lên là anh hết được ăn đó nha."
Minh ôm nàng vào lòng để cảm ơn nàng cho phép, khẽ buông nàng ra cậu cho nàng dựa lưng vào tường, hai tay cậu xoa bóp hai bầu vυ" nàng, những ngón tay mân mê hai núm vυ" đỏ hồng khiến nó nhô ra thật khiêu khích, Minh cuối người xuống há miệng ngậm bầu vυ" nàng, bầu vυ" còn lại được tay cậu chăm sóc. Cậu bú rồi mυ"ŧ, lưỡi liếʍ không để sót cái nào rồi cậu chuyển qua bầu vυ" còn lại cũng làm như vậy, Thùy Trang rên ư ử hít hà đê mê, hai tay vò đầu Minh, muốn cậu bú trọn vυ" mình. Chăm sóc vυ" nàng xong, cậu hôn hít dần xuống phía dưới bụng nàng.
Rồi Minh lại xoay nàng lại, hai tay nàng chống lên tường, mông nàng chổng ra, cậu bắt đầu liếʍ mông, liếʍ âm đa͙σ rồi liếʍ lên âm hạch, cái cục thịt bé xíu đo đỏ như hạt đậu làm cậu muốn mυ"ŧ quá chừng. Nước từ trong âm đa͙σ bắt đầu trào ra ướt hết cả mũi Minh, lưỡi cậu vẫn liếʍ và môi cậu vẫn mυ"ŧ chùn chụt.
Thùy Trang rên lên: "A a a ư ư anh… anh… Minh… ơi."
Minh nói: "Để anh liếʍ cho em sướиɠ."
Cô bé vẫn rên: "Hư hư… đừng… đừng liếʍ nữa… anh… ư… em… ư ư…"
Chụt chụt, Minh vẫn liếʍ và húp dâm thủy say sưa, thật là đã thèm.
"Á… a a… ư ư… em sướиɠ quá." Trang rên ngắt quãng.
Nàng vẫn ngước lên nhìn trần nhà, một tay ghì lấy đầu Minh, một tay che miệng không cho tiếng rên không phát ra sợ nɠɵạı nàng nghe thấy. Lúc này cơ thể nàng như đang uốn éo theo nhịp liếʍ của Minh. Đột nhiên chân nàng đơ ra kẹp chặt lấy đầu Minh, hai tay ghì mặt cậu sát chặt vào âʍ ɦộ nàng nhất có thể. Minh cố nhịn thở thì bé Trang rùng mình và người giật giật và lỗ niệu đa͙σ nàng bắn nước ra xối xả làm ướt hết cả mặt cậu rồi người cô bé mềm nhũn dựa vào tường thở hổn hển. Minh đứng dậy nhìn Trang đang bơ phờ và gương mặt đầy thỏa mãn dễ thương, nàng lấy tay đánh bụp bụp nhẹ vào người cậu, nói thỏ thẻ: "Ghét anh quá à."
Minh âu yếm nhìn nàng, rồi nói: "Em làm anh sướиɠ đi."