Nhân Gian Nổi Sóng
Chương 8 - Tình yêu chân thành [P.2]
Màu nền
Màu tối
Mặc định
Xám nhạt
Xanh nhạt
Xanh đậm
Vàng nhạt
Màu sepia
Vàng đậm
Vàng ố
Font chữ:
Palatino Linotype
Bookerly
Segoe UI
Patrick Hand
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Chiều cao dòng:
100
120
140
160
180
200
Kích cỡ chữ:
Nói rồi cậu cởi bỏ bộ đồ mình ra, ©ôи th!t được giải thoát hùng dũng chĩa ra làm Trang mỉm cười e thẹn nhìn cậu rồi lấy tay nắm lấy ©ôи th!t Minh vuốt nhè nhẹ như hồi tối qua. Minh đẩy người nàng ngồi xuống cho mặt nàng ngang tầm với ©ôи th!t cậu. Cô bé quỳ xuống và hai tay thay nhau cầm ©ôи th!t cậu vuốt vuốt. Thỉnh thoảng ngước lên nhìn cậu cười tủm tỉm thật dễ thương vô cùng. Minh đẩy ©ôи th!t tới chạm nhẹ vào môi nàng… nàng ngẩng lên nhìn Minh và lấy tay đánh nhẹ vào đùi cậu: "Anh kỳ quá đi." Minh gọi nàng: "Trang nè!" Nàng đáp: "Dạ?" Minh đề nghị: "Em… em mυ"ŧ nó đi." Bé Trang tròn xoe mắt nhìn cậu rồi nhìn vào ©ôи th!t cậu một hồi. Sau đó nàng mở miệng ra hôn cái chụt vào đầu ©ôи th!t Minh, cười nói: "Vậy hả, hi hi... cây thịt bự quá trời, làm người ta tối qua đau muốn chết." Thùy Trang ngước lên nhìn Minh với nụ cười lém lỉnh. Minh cười thương yêu và nói: "Hi… Em ngậm vào miệng mυ"ŧ đi." Minh nói an ủi vậy thôi chứ cậu nghĩ Trang sẽ không bú ©ôи th!t mình đâu, cậu lim dim mắt tận hưởng cảm giác khi tay nàng đang mân mê đầu ©ôи th!t. Rồi bất chợt một cảm giác nóng ấm, mềm mại bao trùm từ đầu ©ôи th!t cho đến thân ©ôи th!t, cậu rêи ɾỉ: "Ôi sướиɠ quá!" Minh nhìn xuống thì quá ngạc nhiên lẫn sung sướиɠ khi gương mặt dễ thương và xinh xắn, cái miệng với đôi môi hồng hào đáng yêu của bé Trang ngậm lấy ©ôи th!t của cậu. Minh lấy tay xoa đầu Thùy Trang vỗ về như cảm ơn về điều đó, đột nhiên nàng nhả ©ôи th!t ra và nhăn mặt nhìn lên: "Eo ơi… ghê ghê sao ấy anh." Minh nhìn nàng trìu mến và nhìn đầu ©ôи th!t của mình còn dính những giọt nước miếng của nàng mà tiếc nuối. Minh làm ra vẻ ỉu xìu: "Em mυ"ŧ ©ôи th!t dùm anh đi… anh nứng quá à." Có lẽ nhìn gương mặt của Minh tội thật khiến nàng cũng động lòng cầm ©ôи th!t Minh vuốt vuốt và nhìn chăm chú vào đầu ©ôи th!t rồi ngước lên: "Sao nó hôi hôi và mặn mặn vậy anh Minh?" Minh đáp: "Của em cũng vậy mà, nhưng vì anh thương yêu em nên anh thấy của em thơm và ngon lắm, bộ em không thương anh hả?" Nàng mủi lòng đáp: "Có, em yêu anh mà." Minh nói: "Vậy em mυ"ŧ cho anh sướиɠ đi." "Dạ." Nàng ngoan ngoãn nghe lời. Minh đang nghĩ vu vơ thì một cảm giác ấm nóng lại bắt đầu lan tỏa từ đầu ©ôи th!t cậu, cậu nhìn xuống thì thấy bé Trang đã ngậm ©ôи th!t cậu vào miệng. "mυ"ŧ đi em, mυ"ŧ đi!" Minh hứng khởi thúc giục. Trang nút một cái đau điếng, răng nàng chạm vào đầu ©ôи th!t làm cậu giật bắn mình: "Ui da đau, em đừng dùng răng đau ©ôи th!t anh lắm." Nàng nhả ra ngước lên nhìn cậu cười lém lỉnh: "Hi hi, cho đáng đời." Minh cười trừ, rồi nàng lại từ từ ngậm ©ôи th!t vào miệng… "Ừ ừ… mυ"ŧ vậy đó, em dùng lưỡi liếʍ đầu ©ôи th!t rồi dùng môi để mυ"ŧ… ừ đúng rồi đó a a sướиɠ quá… Trang ơi!" Sự vụng về và khoang miệng nhỏ nhắn của nàng làm cậu sướиɠ kinh khủng. Minh dùng hai tay ôm lấy đầu bé Trang bắt đầu hẩy ©ôи th!t theo nhịp mυ"ŧ của nàng. Đúng là bản năng của con gái, học mυ"ŧ ©ôи th!t nhanh thật… sướиɠ chết mất. Những dòng điện tê tê chạy từ bàn chân lên tới đỉnh đầu làm Minh đứng không vững nữa rồi: "Em ơi… em… ư… đừng… dừng đi… ư… đừng mυ"ŧ nữa anh ra mất." Nàng vẫn ngậm chặt ©ôи th!t Minh mυ"ŧ không chịu nhả ra, cậu sợ sướиɠ quá bắn ra sớm nên cố dùng tay đẩy đầu nàng ra và rút ©ôи th!t ra khỏi miệng nàng. ©ôи th!t cậu dính đầy nước miếng của nàng rớt cả xuống đất. "Trang… em đứng lên đi… anh muốn..." Minh dìu nàng đứng lên và dựa vào tường rồi cúi xuống liếʍ láp cái âʍ ɦộ xinh xắn của nàng, nước từ âm đa͙σ chảy ra ướt nhẹp chắc do nãy giờ mυ"ŧ ©ôи th!t cho cậu nên bé Trang cũng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cậu đứng lên hôn lên môi nàng và cầm ©ôи th!t to bự của mình dí vào âm đa͙σ. Một cảm giác trơn nhớt sướиɠ tê cả đầu ©ôи th!t. Minh cố cầm ©ôи th!t đâm vào âm đa͙σ nhưng cứ bị trượt lên, Minh ôm nàng và nâng một chân nàng lên cao. Tay còn lại cầm ©ôи th!t kê vào âm đa͙σ đút vào. Trang khẽ nhăn mặt: "Ui da đau… anh làm nhẹ nhẹ nha, em còn thấy hơi rát rát phía trong lắm." Minh an ủi: "Không sao đâu, em ráng chịu đau xíu sẽ sướиɠ lắm." Minh nhớ lại đêm qua phải khó khăn lắm cậu mới dùng hết sức đút ©ôи th!t to lớn của mình vào âm đa͙σ bé xíu của nàng, kết quả cậu làm mạnh quá rách miệng âm đa͙σ nên ©ôи th!t mới chui vào hết khiến nàng khóc thét hơn tiếng, đã vậy còn phải lau sạch đống máu từ âm đa͙σ nàng chảy đầy cả bàn, haiz... Đó là lần đầu của nàng và Minh cho nên cậu rất thương Trang, sợ nàng đau nên cậu cũng không dám làm mạnh. Nhìn đôi mắt rơm rớm nước của bé Trang làm Minh cũng hiểu nỗi lo lắng của nàng nhưng cậu quyết tâm phải đút ©ôи th!t vào âm đa͙σ xinh xinh của cô bé.. Lúc này Minh nứng quá rồi, cậu đưa tay lên phòng khi bụm miệng nàng lại sợ nàng lại đau sẽ hét lên làm nɠɵạı nàng và nɠɵạı Minh ở trong nhà nghe thấy. Minh cạ nhè nhẹ quy đầu ngay cửa âm đa͙σ cho Trang sướиɠ không để ý, nhìn thấy mắt nàng bắt đầu lim dim. Minh nhẹ nhàng cho ©ôи th!t xâm nhập âm đa͙σ nàng, tuy âm đa͙σ nàng đã rộng mở hơn rất nhiều nhưng vẫn còn khít lắm nên ©ôи th!t Minh chui vào cũng hơi khó khăn. Nàng khẽ rên: "Anh...anh...Minh..." Một cảm giác nóng ấm và thắt chặt lấy ©ôи th!t, Minh biết ©ôи th!t mình đã chui hết vào trong âm đa͙σ, tay Trang bấu chặt hông cậu, miệng nàng cố hít lấy hơi nói: "A a… anh… anh Minh, em... cảm thấy...hơi thốn..." Minh trả lời: "Ừa, của anh to và dài mà, em thích hông?" Trang đáp: "Hổng thèm." ©ôи th!t Minh như bị kẹp chặt bởi sự co bóp trong âm đa͙σ làm cậu sướиɠ tê hết cả người. Cậu ráng nhấp nhấp ©ôи th!t vào âm đa͙σ nàng, Thùy Trang rên khe khẽ: "Anh làm nhẹ nhẹ thôi, em còn thấy ran rát lắm… ư… anh ơi…" Kệ lời nàng nói, Minh càng thúc càng hứng, cậu thúc mỗi lúc một mạnh hơn. âʍ ɦộ Trang phát ra tiếng “chách chách” liên tục: "Ớ ơ… anh… Minh… nhẹ... nhẹ...ư ư ư thốn quá, anh làm em thốn quá anh ơi..." Minh ôm chặt lấy Trang và nhấp mạnh một phát cuối cùng, nàng "á" lên một tiếng và cậu cũng rên lên: "A a anh ra… a a a hít a…" Thùy Trang cũng rên theo: "A a em... sướиɠ..." Minh ôm chặt nàng và bắn ào ạt từng đợt tinh vào trong âm đa͙σ, ©ôи th!t bắt đầu co giật từ từ rồi mềm xuống, từng lớp thịt trong âm đa͙σ cũng co bóp đẩy ©ôи th!t cậu ra, tay cậu cũng dần buông Trang ra. Một ít máu dính trên ©ôи th!t cậu và trên môi âʍ ɦộ của nàng, Trang nhìn thấy máu thì khẽ nhăn mặt, vì âm đa͙σ của nàng chưa lành hoàn toàn, chỉ vì không kiềm chế được cơn nứng mà Minh đã làm âm đa͙σ nàng ra máu nữa. Minh ngồi xuống ôm Thùy Trang vào lòng: " Anh xin lỗi, không sao đâu chỉ là máu còn sót lại đêm qua thôi em." Thùy Trang bực mình đáp: "Còn sót cái đầu anh ấy, đã bảo em còn thấy rát phía trong nên mới nói anh làm nhẹ, anh cứ làm mạnh rồi vết thương trong âm đa͙σ em cứ rỉ máu hoài thì làm sao em dám cho anh đút vào nữa chứ? Thấy nàng nói có vẻ giận, Minh vội xoa dịu nàng: "Anh biết lỗi rồi, chỉ tại cơn hứng làm anh..." Thùy Trang tiếp lời cậu "Mới làm mạnh hơn chứ gì? Từ giờ em không cho anh làm thế nữa đâu." Bị nàng cấm vận, Minh ỉu xìu: "Thôi mà, là do anh sai, được chưa?" Thấy vẻ mặt cậu như thế khiến nàng tủm tỉm cười: "Tha cho anh lần này đấy, lần sau đừng làm mạnh như thế nữa nghen anh?" Thấy nàng vui tươi trở lại và tha thứ cho mình nên Minh mừng húm: "Anh... anh biết rồi. Tối nay anh vẫn được canh cho em tắm chứ." Nàng mỉm cười thẹn thùng: "Ừm, anh nhớ đến đúng giờ nhé, không là em giận luôn đó." Dứt lời, Minh ôm nàng và hôn mãnh liệt, Thùy Trang cũng đáp lại nụ hôn của Minh. Bỗng có tiếng bà nɠɵạı cô bé từ trong nhà vọng ra: "Hai đứa bây đâu rồi, vô phụ nɠɵạı một lát." Hoảng hồn cả hai vội buông nhau ra và nhanh chóng mặc lại quần áo sau cuộc giao hoan âm ĩ, Minh giúp nàng mặc lại chiếc yếm đào quyến rũ và không quên bóp vυ" nàng một cái khiến nàng lừ mắt rồi mỉm cười nhìn cậu nói: "Anh là đồ dê xồm." Minh cười nói: "Dê xồm mỗi mình em thôi!" Nàng cười dịu dàng: "Nhớ à, léng phéng nhỏ nào là em cắt đó nha!" Minh làm động tác đưa tay chào: "Yes, Madam." Rồi cả hai bật cười khúc khích rồi quay trở vào nhà phụ nɠɵạı nàng. Lúc này Gil vẫn đang ở hình dạng Điểm Linh Quang đang trú ngụ bên trong âm đa͙σ Thùy Trang gần cổ tử ©υиɠ, vị vua đang chờ tinh binh mạnh nhất của cha mình để nương theo vào tử ©υиɠ của mẹ mình và chờ tiếp khi tinh binh kết hợp với trứng tạo thành bào thai thì chính là lúc vị vua nhập vào thai.
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Ngôn tình sắc, NP hiện đại H
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh