Cậu quay vào nhà nɠɵạı khiêng cái bàn thường ăn cơm ra, Trang ngạc nhiên: "Trời, rủi nɠɵạı anh biết thì sao?"
Minh vội đáp: "Em yên tâm, nɠɵạı anh ngủ khò rồi, không nghe thấy gì đâu."
Minh ẵm bé Trang lên bàn để nàng nằm xuống rồi cậu cũng trèo lên chiếc bàn và bò lên người cô bé, môi kề môi, lưỡi Minh ngoáy sâu vào miệng nàng, đón nhận hương vị ngọt ngào của người con gái…
Minh từ từ cúi xuống nhìn hai cặp vυ" mới lớn của nàng, ánh trăng sáng rực làm hai bầu vυ" bé Trang trở nên đẹp một cách lung linh như hạt sương trong gió, nó vẫn săn chắc và đầy đặn. Lần thứ hai, miệng cậu được ngậm trọn bầu ngực mà cậu vẫn còn thèm khát, mυ"ŧ lấy hai đầu vυ" của Trang, Minh cắn nhè nhẹ. Nàng cũng cảm nhận được điều đó và bắt đầu rên lên và thở mạnh hơn, dùng tay ấn chặt đầu Minh vào bầu vυ" của mình, đến nỗi có lúc cậu bị ngộp vì không thở được, cậu dùng tay còn lại mát xa âʍ ɦộ cô bé và cảm thấy nước nhớt nhớt từ âm đa͙σ chảy ra ướt mấy đầu ngón tay của cậu.
Sau đó Minh liếʍ từ từ xuống rốn và mu âʍ ɦộ của bé Trang, lúc này cô bé càng rên mạnh hơn, lớn hơn và dâm thủy chảy mỗi lúc nhiều hơn như mạch nước ngầm vậy, chảy thành từng dòng không ngớt làm ướt cả bàn. Minh liếʍ một nhát từ góc dưới lên tới đỉnh, Thùy Trang liền nhướn người lên hai chân kẹp chặt lại, tay nàng cố bấu víu vào chiếc bàn.
Cậu liếʍ lấy dâm thủy của nàng mà uống, có cái vị hơi mặn mặn đặc trưng, Minh cứ liếʍ lên liếʍ xuống khoảng chừng năm phút, vậy mà nước nhờn cứ rỉ ra hoài. Người nàng co giật liên hồi dường như nàng đã đạt được cực điểm.
Lúc này máu từ bên trong âm đa͙σ nàng đang chảy ra khiến Minh không dám đưa vào sâu thêm nữa sợ nàng ngất đi, mà chỉ lắc nhè nhẹ và hẩy hẩy đợi một lúc sau khi nàng bớt đau.
Minh rút ra và cứ làm lại với cái đà đó rút ra và đút vô chỉ lọt được cái quy đầu thôi mà Trang rên lên như van xin, khóc nấc lên: "Em đau lắm anh à, đừng làm em đau nữa, em chịu hổng nổi đâu."
Lát sau nàng đã bớt đau rát và nói Minh có thể tiếp tục, nghe xong Minh mừng lắm hôn nàng và bắt đầu làm lại từ đầu, lúc này bé Trang và cậu làm mãnh liệt hơn, Minh hôn xuống bầu ngực, liếʍ và cắn nhè nhẹ hai đầu vυ" nàng đang nhô cao, căng cứng và đỏ hồng.
Nàng mê man nói trong sự sung sướиɠ: "Em sướиɠ quá anh ạ, đây là lần đầu tiên em mới được tận hưởng đó."
Minh hôn lên trán nàng một cách âu yếm, cậu hỏi bé Trang: "Em còn đau không?"
Thùy Trang mắt ngấn nước nhăn mặt trả lời: "Còn rát phía trong lắm."
...
Từ trên cõi Tha Hóa Tự Tại Thiên, vị vua giáp vàng nói với người yêu mình là nữ thần rằng: "Đến giờ anh phải chuyển sinh xuống trần rồi, em ở lại bảo trọng nhé, Ishtar."
Cô gái xinh đẹp khóc nói " Đừng rời bỏ em, em xin anh đó!"
Gilgamesh cười buồn "Anh cũng rất muốn, vì đây là trọng trách mà Đấng Chí Tôn đã giao phó cho anh nên anh phải hoàn thành nó. Nhưng em đừng lo, xong việc anh sẽ quay trở về mà. Vậy nên em đừng khóc nữa, được không?"
Ishtar cố gắng mỉm cười để người yêu không phải phiền lòng.
Gil mỉm cười: "Phải thế chứ!"
Nói rồi vị vua giáp vàng hóa thành Điểm Linh Quang bay xuống cõi trần tới chỗ cha mẹ tương lai của mình.
Thùy Trang thấy rõ thứ phát ra ánh sáng vàng đó từ đâu bay lại chui vào trong âm đa͙σ nàng còn đang mở chưa khép lại. Nàng ngạc nhiên rồi lắc đầu cho rằng mình hoa mắt do sự sung sướиɠ đê mê tình ái mà Minh mang lại cho nàng.
Minh dìu Thùy Trang ngồi dậy, cô bé nhìn thấy máu từ âm đa͙σ chảy ra khiến nàng hơi hoảng và khóc nức nở, vậy là đời con gái của nàng đã ra đi mãi mãi và nàng đã chính thức trở thành đàn bà ở tuổi mười bảy, Minh ôm nàng vào lòng nhẹ nhàng an ủi. Một lúc sau, nàng mới bớt khóc và cười tươi trở lại vì trong lòng nàng tin rằng từ nay cuộc đời mình sẽ giao phó cho Minh.
"Em à, mình yêu nhau nhé!" Minh thủ thỉ vào tai cô bé.
Nàng không nói gì, ôm lấy cậu, hai chân kẹp lên mông cậu và ấn xuống, trao cho cậu nụ hôn cháy bỏng, Minh hiểu hành động đó đã thay cho câu nói “đồng ý”.
Rồi Minh dìu bé Trang đứng dậy, dùng nước lau sạch tinh khí trên người nàng. Lấy khăn lau lên cơ thể trần truồng của cô bé cho đến khi khô, trao lên môi cô bé nụ hôn lần nữa: "Chúc em ngủ ngon nhé!"
Nàng cười tươi nói: "Dạ, anh cũng vậy nha."
Rồi nàng tíu tít ôm quần áo quay người đi về nhà nɠɵạı của nàng. Còn Minh thì lau dọn sạch sẽ xóa vết tích của trận làʍ t̠ìиɦ ban nãy trên chiếc bàn kẻo sáng mai nɠɵạı mình mà thấy thì chết. Xong xuôi, cậu về giường đánh một giấc một mạch tới sáng do quá mệt bởi làʍ t̠ìиɦ với bé Trang.