Nhân Gian Nổi Sóng

Chương 6 - Sung sướng đầu đời

Trước Sau

break
Cậu quay vào nhà nɠɵạı khiêng cái bàn thường ăn cơm ra, Trang ngạc nhiên: "Trời, rủi nɠɵạı anh biết thì sao?"

Minh vội đáp: "Em yên tâm, nɠɵạı anh ngủ khò rồi, không nghe thấy gì đâu."

Minh ẵm bé Trang lên bàn để nàng nằm xuống rồi cậu cũng trèo lên chiếc bàn và bò lên người cô bé, môi kề môi, lưỡi Minh ngoáy sâu vào miệng nàng, đón nhận hương vị ngọt ngào của người con gái…

Minh từ từ cúi xuống nhìn hai cặp vυ" mới lớn của nàng, ánh trăng sáng rực làm hai bầu vυ" bé Trang trở nên đẹp một cách lung linh như hạt sương trong gió, nó vẫn săn chắc và đầy đặn. Lần thứ hai, miệng cậu được ngậm trọn bầu ngực mà cậu vẫn còn thèm khát, mυ"ŧ lấy hai đầu vυ" của Trang, Minh cắn nhè nhẹ. Nàng cũng cảm nhận được điều đó và bắt đầu rên lên và thở mạnh hơn, dùng tay ấn chặt đầu Minh vào bầu vυ" của mình, đến nỗi có lúc cậu bị ngộp vì không thở được, cậu dùng tay còn lại mát xa âʍ ɦộ cô bé và cảm thấy nước nhớt nhớt từ âm đa͙σ chảy ra ướt mấy đầu ngón tay của cậu.

Sau đó Minh liếʍ từ từ xuống rốn và mu âʍ ɦộ của bé Trang, lúc này cô bé càng rên mạnh hơn, lớn hơn và dâm thủy chảy mỗi lúc nhiều hơn như mạch nước ngầm vậy, chảy thành từng dòng không ngớt làm ướt cả bàn. Minh liếʍ một nhát từ góc dưới lên tới đỉnh, Thùy Trang liền nhướn người lên hai chân kẹp chặt lại, tay nàng cố bấu víu vào chiếc bàn.

Cậu liếʍ lấy dâm thủy của nàng mà uống, có cái vị hơi mặn mặn đặc trưng, Minh cứ liếʍ lên liếʍ xuống khoảng chừng năm phút, vậy mà nước nhờn cứ rỉ ra hoài. Người nàng co giật liên hồi dường như nàng đã đạt được cực điểm.

Thùy Trang nằm xụi ra, thở hổn hển, hơi thở dồn dập nàng rên nghe ư ử. Mỗi lúc Minh mỗi nứng hơn, cậu dùng đầu lưỡi của mình mà vét hai bên môi âʍ ɦộ của nàng vì nơi đó tập trung dây thần kinh cảm giác nhiều nhất. Nàng cảm thấy kɧoáı ©ảʍ vô cùng, Trang nhón và rướn người theo khi lưỡi Minh rà dọc theo hai bên môi, cậu ngậm lấy cái âm hạch xinh xắn mà bú một cách say sưa, rồi cắn nhè nhẹ vào cái âm hạch của nàng, Trang rên to lên: "Em sướиɠ quá anh ơi aaaaaaahh... uuuuhhh..."

Minh đưa cái chót lưỡi vào trong cái lỗ âm đa͙σ nhỏ xíu đó ngoáy ngoáy hai bên làm cho âm đa͙σ nàng nhíu lại như muốn nuốt lấy cái lưỡi của cậu. ©ôи th!t lúc này bự quá cỡ luôn, nước nhờn ở quy đầu bắt đầu rỉ ra Minh lấy tay thoa đều trên đầu ©ôи th!t cho nó trơn.

Trang mím môi lại đầy lo lắng khi thấy ©ôи th!t của Minh có vẻ to hơn lúc nãy khi nàng mân mê nó, rồi Minh leo lên người nàng, cầm ©ôи th!t cạ cạ từ trên xuống dưới và từ dưới lên trên, cậu cạ tới đâu thì nàng nhón người theo tới đó, Trang rên lên: "Đừng hành hạ em nữa anh ơi, em chịu hết nổi rồi."

Minh cứ cạ ©ôи th!t qua lại và nàng cứ dịch chuyển cái mông của mình để đón ©ôи th!t cậu. Minh bắt đầu ấn nhẹ ©ôи th!t vào, nhưng khổ nỗi là nó không vào được chút nào mà còn bị trượt lên trượt xuống vì lỗ âm đa͙σ của nàng quá nhỏ khó có thể vào được, không còn cách nào khác Minh liền khom xuống bú mυ"ŧ âm đa͙σ Trang cho nước nhờn chảy ra nhiều hơn nữa rồi cậu mới lấy thoa khắp ©ôи th!t của mình, nước nhờn chảy ra như đọng vũng lại nơi cái âm đa͙σ nhỏ xíu của bé Trang.

Tay Minh cầm lấy ©ôи th!t và bắt đầu ấn vào, ấn hết ga ©ôи th!t mới chịu vào được cái đầu. Minh ngước lên nhìn Trang, nàng rên lên vì sung sướиɠ mà nước mắt cứ trào ra, trào ra mãi, chắc nàng đau lắm vì âm đa͙σ phải mở to ra để ©ôи th!t Minh mới vào được.

Lúc này máu từ bên trong âm đa͙σ nàng đang chảy ra khiến Minh không dám đưa vào sâu thêm nữa sợ nàng ngất đi, mà chỉ lắc nhè nhẹ và hẩy hẩy đợi một lúc sau khi nàng bớt đau.

Minh rút ra và cứ làm lại với cái đà đó rút ra và đút vô chỉ lọt được cái quy đầu thôi mà Trang rên lên như van xin, khóc nấc lên: "Em đau lắm anh à, đừng làm em đau nữa, em chịu hổng nổi đâu."



Nói thì nói vậy chứ khi Minh rút ©ôи th!t ra thì Thùy Trang cứ nhón theo, còn khi cậu đẩy vào thì nàng cứ hẩy lên, cứ như vậy. Minh lợi dụng lúc định rút ra rồi cậu nhẹ nhàng nâng lên, Trang nhướn người theo cái đà nương lên thì Minh liền đẩy mạnh xuống, một tiếng "bụp" nhỏ phát ra bên trong âm đa͙σ nàng chứng tỏ màng trinh đã bị ©ôи th!t công phá, máu từ trong âm đa͙σ nàng chảy ra lênh láng, Thùy Trang khóc ré lên: "Á... a... a... a... hu...hu...hu. Đau quá anh ơi... hu... em đau quá..."

Minh vừa thấy tội nghiệp cho nàng vì hành động nông nỗi của mình, cậu như tỉnh lại sau tiếng khóc đó. Bé Trang càng lúc càng khóc lớn hơn, Minh vỗ về an ủi. Nhưng ©ôи th!t của cậu không thể nào rút ra được, nó quá chật khít đến nỗi không cách nào cục cựa được khiến cậu đành ngồi chờ cho nàng hết khóc.

Tiếng khóc của nàng làm cho Minh lo sợ sẽ đánh thức hai bà nɠɵạı của hai người dậy mất, lỡ họ mà thấy cảnh cậu đang quan hệ tìиɧ ɖu͙© với bé Trang ắt hẳn hậu quả sẽ khó lường, cậu cầu nguyện trong đầu hai bà vẫn ngủ yên giấc.

Một lúc sau Thùy Trang bớt đau và nín khóc. Minh lắc nhẹ tìm cách rút ra nhưng sao khó quá vì đã lỡ cho vào hết, chắc bây giờ ©ôи th!t xé rách màn trinh của nàng một cách thô bạo và tiến tận vào trong tử ©υиɠ của nàng rồi. Minh cố quên đi chuyện đó để cho ©ôи th!t của cậu xìu xuống để cậu có thể rút nó ra, và cậu cũng rút ra được, ©ôи th!t Minh nhuốm đầy máu tươi. Máu từ trong âm đa͙σ nàng cứ chảy tuôn ra làm ướt cả chiếc bàn rồi, cậu liền lấy cái bịch khăn giấy trong nhà nɠɵạı ra chùi cho nàng, phải nói máu ra nhiều thật, cuối cùng cũng xong. Cậu rời khỏi chiếc bàn tiến về phía lu nước, múc nước xối rửa ©ôи th!t của mình, còn bé Trang thì chắc hết đi nổi rồi, nàng chỉ nằm có một chỗ rên hoài, chắc tại vì âm đa͙σ còn bị đau và rát. Minh rửa xong liền trở lại lên chiếc bàn và ôm Trang vỗ về an ủi, cậu hôn nàng và lau nước mắt cho nàng. Minh không biết nàng có sướиɠ không còn cậu thì sướиɠ lắm, Thùy Trang và cậu trần trụi ôm nhau một lúc.

Lát sau nàng đã bớt đau rát và nói Minh có thể tiếp tục, nghe xong Minh mừng lắm hôn nàng và bắt đầu làm lại từ đầu, lúc này bé Trang và cậu làm mãnh liệt hơn, Minh hôn xuống bầu ngực, liếʍ và cắn nhè nhẹ hai đầu vυ" nàng đang nhô cao, căng cứng và đỏ hồng.

Cậu chuyển vị trí và hôn vào âm đa͙σ của Trang, cậu lấy lưỡi rà dọc và vét nhẹ vào hai môi âʍ ɦộ làm cho dâm thủy chảy ra nhiều hơn, lúc này ©ôи th!t Minh đã lấy lại được phong độ, cậu bắt đầu cho nó vào âm đa͙σ nàng. Bây giờ thì ©ôи th!t to bự dễ vào hơn lúc nãy, nó đã trơn tuột hơn vì miệng âm đa͙σ đã bị rách làm cho nó được lớn và rộng thêm, nhưng nó vẫn còn chật lắm khiến Minh cực khổ mới rút ra được.

Cậu hẩy hẩy rất mạnh và nàng cũng làm như vậy tạo thành những tiếng kêu ọt ẹt ọt ẹt, hai bộ phận sinh dục của hai người chạm nhau nghe bạch bạch. Nàng thì nằm dưới nhăn mặt chịu đau bởi ©ôи th!t Minh to quá mà, hai tay nàng níu giữ hai bên hông cậu, nàng rên khẽ: "Anh... làm... nhẹ... em còn... đau rát... phía trong lắm."

Minh đang cơn đê mê sướиɠ nên đâu nghe được lời nàng nói, ©ôи th!t cậu đâm phát nào là quá đã phát đó, thật không thể tin nổi nàng chỉ mới mười bảy tuổi. Mỗi lúc Minh mỗi thúc ©ôи th!t vào âm đa͙σ nàng nhanh hơn, cuối cùng Minh đã thỏa mãn du͙© vọиɠ của mình, cậu và Thùy Trang cùng đạt cực khoái một lượt.

Minh bắn nhiều lần tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi vào sâu trong tận đáy âm đa͙σ của nàng, còn hai môi âʍ ɦộ cùng với lớp thịt non bên trong âm đa͙σ nàng co thắt liên hồi làm cậu càng sướиɠ thêm. Dường như không muốn buông tha ©ôи th!t của cậu, nó đã vận động hết công suất bây giờ mềm nhũn ra rồi cậu rút ©ôи th!t ra khỏi âm đa͙σ nàng tạo thành khe hở cho tϊиɧ ɖϊ©h͙, máu và dâm thủy trong âm đa͙σ chảy ra hoà quyện vào nhau tạo nên một thứ đặc sệt.

Nàng mê man nói trong sự sung sướиɠ: "Em sướиɠ quá anh ạ, đây là lần đầu tiên em mới được tận hưởng đó."

Minh hôn lên trán nàng một cách âu yếm, cậu hỏi bé Trang: "Em còn đau không?"

Thùy Trang mắt ngấn nước nhăn mặt trả lời: "Còn rát phía trong lắm."

...

Từ trên cõi Tha Hóa Tự Tại Thiên, vị vua giáp vàng nói với người yêu mình là nữ thần rằng: "Đến giờ anh phải chuyển sinh xuống trần rồi, em ở lại bảo trọng nhé, Ishtar."



Cô gái xinh đẹp khóc nói " Đừng rời bỏ em, em xin anh đó!"

Gilgamesh cười buồn "Anh cũng rất muốn, vì đây là trọng trách mà Đấng Chí Tôn đã giao phó cho anh nên anh phải hoàn thành nó. Nhưng em đừng lo, xong việc anh sẽ quay trở về mà. Vậy nên em đừng khóc nữa, được không?"

Ishtar cố gắng mỉm cười để người yêu không phải phiền lòng.

Gil mỉm cười: "Phải thế chứ!"

Nói rồi vị vua giáp vàng hóa thành Điểm Linh Quang bay xuống cõi trần tới chỗ cha mẹ tương lai của mình.

Thùy Trang thấy rõ thứ phát ra ánh sáng vàng đó từ đâu bay lại chui vào trong âm đa͙σ nàng còn đang mở chưa khép lại. Nàng ngạc nhiên rồi lắc đầu cho rằng mình hoa mắt do sự sung sướиɠ đê mê tình ái mà Minh mang lại cho nàng.

Minh dìu Thùy Trang ngồi dậy, cô bé nhìn thấy máu từ âm đa͙σ chảy ra khiến nàng hơi hoảng và khóc nức nở, vậy là đời con gái của nàng đã ra đi mãi mãi và nàng đã chính thức trở thành đàn bà ở tuổi mười bảy, Minh ôm nàng vào lòng nhẹ nhàng an ủi. Một lúc sau, nàng mới bớt khóc và cười tươi trở lại vì trong lòng nàng tin rằng từ nay cuộc đời mình sẽ giao phó cho Minh.

Rồi Thùy Trang nắm lấy ©ôи th!t Minh bóp nhẹ, vài giọt khí cuối cùng ướt bàn tay cô bé. Minh cúi xuống hôn lên đôi môi hồng hào đầy diễm lệ của nàng.

"Em à, mình yêu nhau nhé!" Minh thủ thỉ vào tai cô bé.

Nàng không nói gì, ôm lấy cậu, hai chân kẹp lên mông cậu và ấn xuống, trao cho cậu nụ hôn cháy bỏng, Minh hiểu hành động đó đã thay cho câu nói “đồng ý”.

Rồi Minh dìu bé Trang đứng dậy, dùng nước lau sạch tinh khí trên người nàng. Lấy khăn lau lên cơ thể trần truồng của cô bé cho đến khi khô, trao lên môi cô bé nụ hôn lần nữa: "Chúc em ngủ ngon nhé!"

Nàng cười tươi nói: "Dạ, anh cũng vậy nha."

Rồi nàng tíu tít ôm quần áo quay người đi về nhà nɠɵạı của nàng. Còn Minh thì lau dọn sạch sẽ xóa vết tích của trận làʍ t̠ìиɦ ban nãy trên chiếc bàn kẻo sáng mai nɠɵạı mình mà thấy thì chết. Xong xuôi, cậu về giường đánh một giấc một mạch tới sáng do quá mệt bởi làʍ t̠ìиɦ với bé Trang.​
break
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Sắc, Sủng, Nữ Cường, Nam Cường
Tập truyện: Nam Nhân Là Để Cưỡi (NP, Cao H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại, Cao H
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc