Nhà Cổ của Ta thông Đến Địa Phủ

Chương 9: Bát cơm sắt nhét vào tay

Trước Sau

break

Hạ Đồng quyết định xong, đám người Vương Nhất Tiếu đã đến, Hạ Đồng còn chưa nói mà Vương Nhất Tiếu liền mở lời: "Nghe nói ngài năm nay học Đại học năm tư?"

"Ừm."

"Có ý định thi công chức thi nghiên cứu sinh không?"

"Thì... không có."

"Phòng ban chúng tôi quyết định đặc cách tuyển ngài đến đơn vị chúng tôi làm việc, có muốn suy xét một chút không?"

Vương Đại Vĩ xích lại gần: "Các anh có biên chế không?"

"Tất nhiên là có!"

Mắt Vương Đại Vĩ sáng lên, điên cuồng nháy mắt với con gái, bát cơm đã nhét vào tay rồi, không mau bưng lấy nữa.

Bát cơm đã nhét vào tay rồi, Hạ Đồng nghĩ thầm, hay là cứ bưng lấy trước?

Sinh viên chuyên ngành Văn học Hán Ngữ, con đường tốt thích hợp để đi chỉ có bấy nhiêu, thi công chức hay thi nghiên cứu sinh ở lớp tốt nghiệp đúng là đề tài nóng hổi.

Hạ Đồng rục rịch: "Đặc cách tuyển dụng cần tham gia thi cử không?"

"Không cần."

"Ta còn một học kỳ nữa mới tốt nghiệp."

"Không làm chậm trễ, bên trường học chúng tôi sẽ đi giao thiệp."

"Ta đi làm ở đâu? Đi làm sẽ làm cái gì?" Hạ Đồng hỏi ra vấn đề cuối cùng.

"Địa điểm thời gian đi làm ngài tùy ý, nhiệm vụ công việc thì chỉ cần hỗ trợ công việc hàng ngày cho nhân viên đơn vị đóng quân của chúng tôi tại Thông Thiên Quan là được."

"Vậy được!"

Hạ Đồng vui vẻ cười híp mắt. Ai nha, thật là họa tận phúc lai, một lúc ngay cả công việc cũng được giải quyết, lại còn không cần rời xa cha mẹ, thật tốt nha!

Vương Nhất Tiếu lập tức nói: "Thư mời làm việc thì đợi sáng sớm mai sẽ đưa đến cho ngài, nhân viên đóng quân tại Thông Thiên Quan cũng sẽ cùng nhau đến."

Nói đến nhân viên, Hạ Đồng nghiêm túc lại: "Các vị chỉ có thể đưa đến hai người."

Vương Nhất Tiếu gật đầu, hai suất coi như không tệ rồi, huống hồ Bà chủ Thông Thiên Quan cũng xem như là người của họ mà.

Lý Huyền Thanh vội vàng hỏi: "Đạo quán của bọn ta thì sao? Ngọc Thanh Quan chúng ta và Thông Thiên Quan của ngài đã làm hàng xóm được hàng nghìn hàng trăm năm qua rồi, nhất định phải chiếu cố một chút chứ."

Không đợi Hạ Đồng từ chối, Lý Huyền Thanh quay đầu nói với Vương Đại Vĩ: "Nghe nói Vương tiên sinh mở một siêu thị chuyên bán thực phẩm tươi, Thương Vân Sơn bọn ta trồng không ít trà, đợi sau khi xuân về hái trà xuân rồi, ta chia một nửa cho siêu thị của ngài bán thử?"

Trà xuân hàng năm trên Thương Vân Sơn đều là loại có phẩm chất cao, sản lượng ít, lại có liên quan đến Ngọc Thanh Quan nên được gắn cái tên Trà Đạo nổi tiếng khắp xa gần. Trà xuân đầu vụ hàng năm của Thương Vân Sơn rất ít khi lưu thông trên thị trường, một lượng nhỏ trà lưu thông trên thị trường, đã có giá đắt đến mức khó tin, càng đắt càng được săn đón.

Vương Đại Vĩ đương nhiên đồng ý, siêu thị thực phẩm tươi do ông mở, đều là việc làm ăn với người giàu, có thể lấy được trà của Thương Vân Sơn, danh tiếng siêu thị chắc chắn sẽ nâng lên một tầng nữa rồi.

"Hê hê, chuyện này tôi thấy rất tốt, nhưng phải nghe con gái nhà tôi." Vương Đại Vĩ còn chưa bị tiền bạc làm choáng váng đầu óc.

Hạ Đồng đã sớm quyết định xong, gật đầu nói: "Cho Ngọc Thanh Quan một suất."

Lý Huyền Thanh thở phào một hơi, cuối cùng cũng xử lý xong chuyện rồi.

Lý Phác Nhất một bên thầm mắng Lý Huyền Thanh, một bên tìm cách. Đặc sản của Trùng Dương Cung bọn họ có gì? Trùng Dương Cung dù sao cũng ở trên núi, đặc sản thì nhiều, chỉ là không đáng tiền lắm.

"Công nương à, ngài có ăn măng không? Trên núi sau Trùng Dương Cung bọn ta có mọc một loại măng móng ngựa, nó non, nó ngọt, nó giòn, măng mùa đông bình thường cũng không sánh bằng, giới trẻ các ngài không phải rất thích ăn lẩu sao, cái này cắt lát ăn lẩu, hương vị là tuyệt vời!"

Hạ Đồng bị cái thèm ăn làm cho không cưỡng nổi: "Cũng cho Trùng Dương Cung các người một suất vậy."

Lấy được suất, Lý Phác Nhất đắc ý liếc mắt ra hiệu cho Lý Huyền Thanh, Lý Huyền Thanh căn bản không muốn để ý đến lão già này.

Người đến chỉ còn lại tiểu hòa thượng Tuệ Tâm, tuổi mười mấy đơn thuần, còn chưa hiểu được những khúc mắc của mấy người lớn tuổi này, cậu gãi gãi đầu ngại ngùng nói: "Giấy tiền vàng mã của Tướng Quốc Tự chúng ta làm rất tốt, nếu Hạ Quán Chủ cần, ta sẽ bảo sư điệt gửi cho ngài hai thùng."

"Cũng được, Tướng Quốc Tự một suất!"

Mọi người đều vui mừng khôn xiết, chủ nhân của Thông Thiên Quan thế hệ mới khá dễ nói chuyện, ba suất cố định cả nghìn - trăm năm qua, nay đến tay cô lập tức tăng lên năm suất, hỷ sự nha!

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc