Một người địa phương, cộng thêm một người xuất thân Trùng Dương Cung xếp thứ nhất trong Huyền môn. Tiểu hòa thượng Tuệ Tâm của Tướng Quốc Tự đứng một bên không dám nói lời nào. Vị trụ trì của họ trước Tết đã xuất ngoại tham gia Phật hội rồi, vừa hay không có mặt trong nước, đành phải cử cậu bé nhỏ tuổi nhưng có bối phận lớn này đến.
Giờ phút này, tiểu hòa thượng Tuệ Tâm hoảng loạn không thôi, luôn cảm thấy mình sẽ phụ sự kỳ vọng của trụ trì.
“Kít” một cái, là tiếng phanh xe ô tô.
Một đứa trẻ trông còn nhỏ hơn Tuệ Tâm mấy tuổi mang theo cặp sách đi tới: "Xin chào, ta tên là Chúc Nguyện, Chưởng môn nhân của Chính Nhất Quan. Hôm nay ta đến tìm chủ nhân Thông Thiên Quan để thuê phòng."
Tất cả mọi người ở cổng đều nhìn về phía cậu bé, Chúc Nguyện không hề hoảng loạn: "Sư phụ ta nói, ông ấy và chủ nhân thế hệ trước của Thông Thiên Quan nhà ngài là người quen cũ, khi đó bà ấy đã đồng ý đợi đến đời chủ nhân tiếp theo của Thông Thiên Quan sẽ cho Chính Nhất Quan bọn ta một suất."
A Phúc gật đầu: "Đúng là đã từng nói."
Chúc Nguyện tự tin ngẩng đầu lên: "Nói trước nhé, phòng không thể quá nhỏ, tốt nhất là có đủ gian ngủ và gian khách, vừa vặn để ta ở một mình."
Lý Huyền Thanh tức đến thổ huyết, ta khinh, đây chính là Thông Thiên Quan, có một cái ghế cho ngươi ngồi đã là có phúc rồi, ngươi còn muốn một ngủ một khách hả? Sao không đòi luôn một căn hộ diện tích lớn đi chứ.
Lý Phác Nhất nhíu mày, tình hình không ổn rồi, trước đây chủ nhân Thông Thiên Quan chỉ cho ba suất, từ trước đến nay là hai Đạo một Tăng, bây giờ Chính Nhất Quan đi cửa sau chiếm một chỗ rồi, vậy...
Vương Nhất Tiếu hiển nhiên cũng biết chuyện này, vội vàng mở lời trước Lý Phác Nhất: "Cục Hành Động Đặc Biệt của chúng tôi khẳng định phải có một chỗ."
"Trùng Dương Cung bọn ta nhất định phải có chỗ."
"Ngọc Thanh Quan nhất định phải có mặt."
"Còn có Tướng Quốc Tự nữa!" Tuệ Tâm cẩn thận đánh giá những người xung quanh, cảm thấy âm thanh mình nói có hơi nhỏ.
Hạ Đồng gãi đầu, cô cũng mới tới, không biết làm sao để trở thành bà chủ nhà cho thuê đây?
Chuyện này A Phúc rất rõ, A Phúc đề nghị Hạ Đồng: "Giờ này sắp trưa rồi, chúng ta ăn cơm trước, chiều lại thương lượng chuyện này?"
"Ta thấy được!"
Vương Nhất Tiếu, Lý Huyền Thanh, Lý Phác Nhất đều tranh nhau mời Hạ Đồng ăn cơm, Hạ Đồng từ chối toàn bộ bọn họ.
Đừng nói đi ra ngoài ăn cơm, cô căn bản không ra khỏi cửa Thông Thiên Quan được, khóc chết mất!
Buổi trưa ăn gì? Gọi đồ ăn ngoài đi.
Lúc gọi đồ ăn ngoài, Hạ Đồng phát hiện chỉ có vị trí cổng lớn mới có mạng, trong sân và trong phòng Thông Thiên Quan đều không có mạng, muốn chơi điện thoại cũng chỉ có thể ngồi trên ngưỡng cửa mới có tín hiệu.
Chúc Nguyện không khách khí gọi món: "Ta muốn ăn gà rán."
Hạ Đồng quay người tiếp tục xem đồ ăn khác: "Muốn ăn thì tự mua, ta không nợ ngươi đâu."
A Phúc bay tới: "Ngài không nợ nhưng tổ tiên ngài đã nợ."
"Gì hả?"
Chúc Nguyện đắc ý: "Ta muốn gà rán, còn muốn ăn bánh hamburger."
Hạ Lâm cầm lấy điện thoại: "Mẹ gọi món đây, nhìn con có chút tiền đồ đó."
Hạ Đồng: "..." Mỗi tháng có bấy nhiêu tiền sinh hoạt phí, cô có thể có được bao nhiêu tiền đồ chứ?
Vị trí của Chúc Nguyện là đã được xác định, ai cũng không cướp đi được, ăn cơm xong liền hỏi nơi nào có thể nghỉ ngơi, A Phúc dẫn cậu bé đi lên lầu hai của Lục Hợp Lâu để nghỉ ngơi.
Hạ Đồng lúc này mới biết, lầu một Lục Hợp Lâu là đại sảnh, nhà bếp phía sau và phòng ăn. Lầu hai - ba - bốn - năm là phòng dành cho khách, lầu sáu là phòng của chủ nhân.
Lục Hợp Lâu là một hình chữ nhật dài, chiếm diện tích mấy trăm mét vuông nhỉ, cô chỉ có một mình mà chiếm nơi rộng như vậy sao?
"Đừng vội vàng đi xem phòng, trước hết nghe A Phúc nói chuyện cho thuê phòng là gì đã, người bên ngoài còn đang chờ đó." Hạ Lâm kéo cô con gái vui vẻ chuẩn bị chạy loạn lại.
A Phúc là người lớn tuổi của Thông Thiên Quan rồi, chuyện này hắn rõ nhất.
Thông Thiên Quan nối liền tam giới: nhân - quỷ - yêu, việc làm ăn chính của bọn họ chính là giao dịch với Thông Thiên Quan, thứ cần không phải tiền tài của bọn họ, thứ cần là công đức trên người bọn họ. Có công đức thì Thần Đồng Mộc mới có thể sinh trưởng và tu thành chính quả.
"Có thể nói, cơ sở xây dựng Thông Thiên Quan chính là vì Thần Đồng Mộc cần công đức. Đây là cây thần duy nhất giữa thiên địa."
Hạ Đồng hỏi: "Những đạo sĩ hòa thượng kia đến cũng là vì công đức?"
"Ừm, họ ở lại Thông Thiên Quan, chính là hy vọng có thể giúp tam giới đến Thông Thiên Quan giải quyết mọi việc, nhằm tu luyện tích công đức."
"Quy củ trước đây, người trong Huyền Môn sẽ chỉ chọn ra ba nhà, chọn thế nào thì phải xem chính ngài."
"Không thể được bốn nhà à?"
"Ngài là chủ nhân của Thông Thiên Quan mà."
"Để ta quyết định, vậy thì đều cho vào đi."
A Phúc: "..." Suất của Thông Thiên Quan không đáng tiền rồi.