"Đây là cây gì?"
A Phúc bay tới: "Đây là cây của Yêu Giới, khu rừng này gọi là Vạn Cổ Lâm, đây là nơi nối liền Yêu Giới và Thông Thiên Quan."
Trên đời này còn có Yêu tinh? Sau khi lập quốc có cho phép thành tinh không?
"Chúng Yêu thành tinh đều ở Yêu Giới."
Hạ Đồng quay đầu nhìn A Phúc: "Ngươi là ma, không sợ mặt trời à?"
"Vốn dĩ là sợ, nhưng sau khi vừa rồ ngài cúng bái Thần Đồng Mộc, ta liền không cần sợ mặt trời nữa."
*Hạ Đồng chính thức thành chủ nhân nên A Phúc thay đổi xưng hô nhé mọi người.
Chậc, thật là kỳ lạ, ma lại không sợ mặt trời.
Hai cha con tò mò sờ sờ nhìn nhìn trong Vạn Cổ Lâm, chơi một lát liền vội vàng theo kịp bước chân chạy nhanh vài bước theo lối nhỏ đi về phía bên trái.
Đây không phải một con sông, mà là một cái hồ mới phải, nước trong hồ vẫn là màu đen.
"Đây thật sự là một con sông, nó nối liền với Sông Vong Xuyên của Địa Phủ." A Phúc nghiêm túc sửa lại suy nghĩ của Hạ Đồng.
Thật sao? Sao ta không tin lắm nhỉ.
Hạ Lâm vẫy tay, Hạ Đồng lon ton chạy tới: "Mẹ gọi con."
"Lấy một chút máu của con, bôi lên cây."
"Cái gì?"
Hạ Lâm trừng mắt: "Nhanh lên."
Hạ Đồng sợ đau, chần chừ không muốn làm: "Ở đây cũng không có kim, không thể bắt con dùng răng cắn chứ."
"Cha con có mang theo đấy."
Vương Đại Vĩ móc từ trong túi ra một hộp kim chỉ, Hạ Đồng đành phải duỗi một ngón tay ra, Vương Đại Vĩ cẩn thận chích một cái, ngón tay rỉ ra một giọt máu, được bôi lên một thân cây trơ trụi.
Hạ Đồng vẫn còn xót ngón tay, nhưng khi ngẩng đầu lên lại nhìn thấy, cành cây đã nảy mầm, từng búp non nhú ra, lớn lên trong nháy mắt, xanh tươi khắp nơi, giống như đang xem video tua nhanh về cây cối vậy.
"Thật thần kỳ!"
"Đây là cây ngân hạnh?"
"Không phải, đây chỉ là loại cây trông giống cây ngân hạnh mà thôi." A Phúc nói: "Đợi đến tối, lá trên cây sẽ chuyển vàng bay xuống, lá rụng đó chính là đồ tốt."
Hạ Đồng đang nói chuyện lại cảm thấy có người ở cổng.
"Có khách đến rồi!"
Người đến có nam có nữ, có già có trẻ, có người mặc âu phục thắt cà vạt, có đạo sĩ có hòa thượng, tổ hợp này thật là kỳ lạ.
Người dẫn đầu là một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi, nụ cười hiền hậu.
"Xin chào, xin hỏi ngài là Hạ Đồng phải không?"
"Ông là."
"Tôi là Vương Nhất Tiếu, người phụ trách của Cục Hành động Đặc Biệt chuyên quản lý các sự việc siêu nhiên, biết được chủ nhân mới của Thông Thiên Quan đã đến, nên đặc biệt tới gặp ngài một lần, tiện thể xin phép có thể thuê một căn phòng ở Thông Thiên Quan không."
Hạ Đồng vội vàng xua tay: "Không cần khách sáo như vậy."
A Phúc cung kính đứng một bên nhắc nhở: "Trước đây Thông Thiên Quan chúng ta chưa từng cho họ thuê phòng, ta cũng chưa từng nghe qua tên họ người này."
"Ta ta ta, trước đây phòng của Thông Thiên Quan là cho mấy nhà bọn ta thuê." Đại đệ tử Ngọc Thanh Quan - Lý Huyền Thanh vội vàng nhảy ra.
"Không phải chứ." Lý Phác Nhất của Trùng Dương Cung đứng ra: "Lúc chủ nhân Thông Thiên Quan tiền nhiệm là bà Hạ Văn Phương còn tại thế, làm gì có chỗ cho Ngọc Thanh Quan các ngươi."
"Ha, cũng chỉ có lần đó là do sai sót ngẫu nhiên nên không có bọn ta thôi, ngươi về lật lại ghi chép xem, năm nào mà không có bọn ta."
Không đợi Lý Phác Nhất nói chuyện, Lý Huyền Thanh liền châm biếm như súng liên thanh: "Cũng đúng nha, nghe nói Trùng Dương Cung các ngươi mười mấy năm trước bị một trận hỏa hoạn thiêu rụi gần hết, có lẽ truyền thừa đứt đoạn rồi nhỉ? Đứt đoạn rồi cũng không cần ngại mà, chúng ta đều là đạo môn, hai quả trên một dây, Trùng Dương Cung các ngươi thiếu ghi chép thì đến Ngọc Thanh Quan chúng ta sao chép một bản đi, chúng ta cũng không phải không cho."
"Ngươi...!"