Nhà Cổ của Ta thông Đến Địa Phủ

Chương 29: Hai triệu đồng!

Trước Sau

break

“Nếu các vị mời ta, ta có thể đi cùng các vị xem sao. Chuyện này trước đây ta cũng từng gặp qua nhưng đều có thể giải quyết được.” Chúc Nguyện rất tự tin vào bản thân.

“Chúng tôi đồng ý, chúng tôi mời, tiểu đại sư khi nào rảnh để đi Thượng Hải?”

“Các vị trả bao nhiêu tiền để mời?” Chúc Nguyện hỏi thẳng, không để ý đến ánh mắt ra hiệu của Lý Huyền Thanh.

Lý Huyền Thanh thầm lắc đầu, đứa trẻ này đúng là quá non nớt, sao có thể tự mình hỏi câu này.

“Tùy ngài ra giá.” Nhà họ Lý không quan tâm đến những chi tiết nhỏ này, họ bây giờ chỉ muốn nhanh chóng giải quyết chuyện để cứu con trai ra.

“Vậy hai triệu đồng đi!”

Lý Phác Nhất trợn tròn mắt. Chà! Thằng nhóc này, nói hai triệu đồng cứ như giá mua một cái bánh bao ngoài phố vậy.

“Không thành vấn đề.”

Tiền không thành vấn đề, Cung Vũ thương con trai, Lý Trường Cơ muốn chứng thực suy đoán của mình có đúng không, người nhà họ Lý không muốn chờ thêm một khắc nào nữa, muốn nhanh chóng quay về.

“Khoan đã.” Cung Dã gọi dì dượng lại.

“A Dã còn chuyện gì sao?”

Cung Dã đỡ tay dì, cung kính cúi chào Hạ Đồng bên cạnh: “Tôi có một thỉnh cầu nhỏ, nếu em họ tôi được cứu về, nó có thể ở lại Thông Thiên Quan của ngài một thời gian được không?”

“Phải xem anh ấy có duyên phận này không đã. Hơn nữa, dù có duyên e rằng cũng không ở Thông Thiên Quan lâu được!”

Theo Hạ Đồng quan sát, đám ma quỷ đến từ sông Hắc Thủy dạo gần đây, trừ những đại gia như Nghiêm Phi ra thì không có ai ở Thông Thiên Quan lâu nữa. Nhiều nhất là hai - ba ngày, ma quỷ thiếu công đức nên chỉ ở một đêm rồi mua hai cái chân giò quay về.

Đương nhiên, ma quỷ được Thông Thiên Quan thuê thì không nằm trong danh sách này, không chỉ không cần trả công đức mà còn được hưởng chút lợi lộc từ Thông Thiên Quan.

Cung Dã chỉ biết Thông Thiên Quan nuôi ma quỷ, chứ không biết chi tiết, anh vội vàng hỏi tiếp: “Nếu Hạo Nhiên có duyên phận này, đến lúc đó có thể đi từ hậu viện của ngài đến Địa Phủ không?”

Hạ Đồng quay đầu ra hiệu cho con ma già A Phúc, A Phúc bay tới đẩy gọng kính: “Được, trả phí đi lại cho thuyền trưởng là được.”

“Cảm ơn ngài đã cho Hạo Nhiên nhà tôi cơ hội này.”

Bước ra khỏi cổng Thông Thiên Quan, vợ chồng Lý gia vẫn còn mơ hồ, vừa rồi rốt cuộc là nói cái gì?

Cung Dã nhỏ giọng kể cho dì dượng nghe những điều thần kỳ của Thông Thiên Quan, Cung Vũ hít một hơi sâu, vội vàng kéo anh lại hỏi: “Nếu Hạo Nhiên được Thông Thiên Quan thu nhận, sau này chúng ta cũng có thể đến đây thăm Hạo Nhiên sao? Thằng bé vẫn như lúc còn sống à?”

Theo lý mà nói là được, Cung Dã đoán vậy. Hạo Nhiên bị bắt hồn chịu khổ lớn, nếu em họ anh có thể đến Thông Thiên Quan tịnh dưỡng một thời gian rồi mới đi đầu thai, cũng xem như có lợi cho em ấy.

Vợ chồng Lý Trường Cơ run rẩy vì phấn khích đi tới đi lui tại chỗ, không ngờ còn có lợi ích này, ông trời rốt cuộc vẫn để lại cho họ một cánh cửa.

Cung Vũ khẳng định, “Hạo Nhiên nhất định là người có duyên, nếu không chúng ta cũng sẽ không biết đến Thông Thiên Quan.”

“Đúng đúng đúng, chắc chắn có duyên.” Vợ chồng họ đã tự mình thuyết phục bản thân, không chấp nhận bất kỳ sự phản bác nào.

Cung Dã muốn nói gì đó, mở miệng rồi khép lại, cuối cùng vẫn không đành lòng phá hủy chút hy vọng cuối cùng trong lòng họ.

“Đi thôi!”

Chúc Nguyện đeo cặp sách bước ra, phía sau là Lý Huyền Thanh và Lý Phác Nhất, hai người liếc mắt nhìn nhau chẳng ai ưa ai.

Hừ, lão già nhà ngươi muốn học lỏm chứ gì, tưởng ta không biết à.

Ngươi có mặt mũi nói ta sao? Đều là kẻ tám lạng người nửa cân, giả bộ người tài cán gì chứ?

Hạ Đồng ngứa tay, xoa xoa cái đầu trọc láng của tiểu hòa thượng: “Sao ngươi không đi theo họ? Không muốn đi à?”

Tuệ Tâm cười ngượng nghịu: “Muốn đi nhưng hai vị Lý đạo trưởng đều đi rồi, ta phải ở lại Thông Thiên Quan trông coi.”

Hạ Đồng cười khen cậu: “Đúng là đứa trẻ ngoan hiểu chuyện.”

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc