Lại nói chuyện phiếm thêm vài câu, bữa sáng đã làm xong, sáng nay ăn mì trứng cà chua.
Nghiêm Phi cầm đũa lên rất vui vẻ: “Ôi chao, ở Âm Tào Địa Phủ, mỗi ngày không biết no đói là gì, lại còn thèm ăn. Bây giờ cuối cùng cũng được ăn đồ ăn đàng hoàng rồi.”
“Cho lão già này một phần nữa.” Thuyền trưởng đi xuống, phía sau còn có mấy con ma khác.
“Các vị chờ một chút.” Vương Đại Vĩ làm nhiều, mọi người đều có thể ăn.
Mọi người đều không khách khí, ngồi xuống liền ăn. Hạ Đồng cũng ăn rất thỏa mãn, thuyền trưởng cảm thán một tiếng: “Không ngon bằng đầu bếp cũ của Thông Thiên Quan.”
Thuyền trưởng nhìn Hạ Đồng một cái: “Đừng hiểu lầm, lão già này nói không chỉ là tay nghề, mà còn nói đến nguyên liệu trong món ăn.”
Hạ Đồng không hiểu.
A Phúc bưng một bát cháo tới giải thích: “Bên bờ sông Hắc Thủy ở hậu viện của chúng ta không phải có một cây trông giống ngân hạnh sao? Lá cây đó rụng xuống là nguyên liệu tốt để chế tạo “nhang dẫn hồn”, lá cây này cũng có thể nghiền thành bột thêm vào món ăn, thích hợp cho ma quỷ ăn.”
Thuyền trưởng gật đầu: “Vẫn là A Phúc biết nhiều hơn.”
A Phúc liếc mắt một cái: “Đây chẳng phải là lời vô nghĩa sao.”
Hạ Đồng tò mò: “Con người có ăn được không?”
“Nhân, ma, yêu đều ăn được, có tác dụng an thần, tuy hiệu quả không tốt bằng hương khí tỏa ra từ Thần Đồng Mộc, nhưng cũng là đồ tốt.”
“Dùng lá của Thần Đồng Mộc chẳng phải tốt hơn sao?”
A Phúc vội vàng nói: “Ngàn vạn lần ngài đừng có ý định gì với Thần Đồng Mộc. Hơn nữa, từ xưa đến nay, chưa từng có chủ nhân nào của Thông Thiên Quan hái được lá Thần Đồng Mộc.”
Thật sao? Cô không tin. Lát nữa thử xem.
Nói qua nói lại một hồi, ăn sáng xong, Nghiêm Phi lại tiếp tục lèo nhèo với Hạ Đồng, Hạ Đồng bảo ông ta cứ yên tâm.
“Tôi là thầy của ngài đó, ngài đối xử với thầy mình như vậy sao?”
“Công việc tôi làm rất quan trọng, tài liệu nghiên cứu trọng yếu đều nằm trong đầu tôi, tôi chết đột ngột còn chưa kịp bàn giao cho người khác, ngài có biết nhờ những tài liệu này, nghiên cứu tiếp theo của họ có thể bớt đi bao nhiêu đường vòng không?”
Hạ Đồng vội vàng nói: “Đừng giận, lập tức sẽ có người giải quyết vấn đề của ông mà.”
“Ngài đừng có lừa tôi.”
“Không lừa đâu!”
Đến 9 giờ, cửa lớn của Thông Thiên Quan vang lên, Hạ Đồng vội vàng đi mở cửa.
“Các người cuối cùng cũng đến rồi.” Mở cửa ra nhìn thấy Vương Nhất Tiếu, Hạ Đồng bảo họ đi vào.
Vương Nhất Tiếu cười khổ: “Tôi không vào được.”
Ông ấy không phải người hữu duyên.
“Không sao, tôi kéo ông vào.”
Vương Nhất Tiếu được kéo vào, hai nhân viên công tác được Vương Nhất Tiếu đưa đến là Hướng Dương và Trần Phán Phán, hai người họ đều tự mình đi vào được.
Lý Huyền Thanh, Lý Phác Nhất và tiểu hòa thượng Tuệ Tâm cũng có thể tự mình đi vào.
Bọn họ vừa vào cửa liền thấy trên bậc thang của Lục Hợp Lâu đã đứng vài bóng dáng, gót chân chạm đất như kia là người sao. Nhưng nhìn lại sắc mặt của họ, trắng bệch như ma quỷ vậy.
“Đám ma này đến tối qua, có tâm nguyện chưa trọn tìm các người giúp hóa giải đấy.”
Lý Huyền Thanh vội vàng bước lên một bước: “Cần siêu độ hay làm gì? Đạo tràng pháp sự của Ngọc Thanh Quan bọn ta làm là tốt nhất.”
Lý Phác Nhất không đồng ý: “Lý Huyền Thanh mặt mũi ngươi lớn thật, ngươi nói lời này đã hỏi qua Trùng Dương Cung bọn ta chưa?”
Tiểu hòa thượng Tuệ Tâm im lặng đi tới, chắp tay hành một lễ Phật: “Các vị thí chủ có tâm nguyện chưa trọn gì, đều có thể nói với tiểu tăng.”
Hai vị đạo sĩ đã quá nửa đời người liền tức giận: “Hay cho tiểu hòa thượng nhà ngươi, lại dám cướp khách.”
Trong lòng Nghiêm Phi kinh ngạc không thôi, trước đây luôn cảm thấy mấy hòa thượng đạo sĩ này giả thần giả quỷ, không ngờ lại có thứ là hàng thật.
“Tôi tìm người của Cục Hành động Đặc biệt.” Nghiêm Phi nhìn về phía Hạ Đồng.
Hạ Đồng nháy mắt với Vương Nhất Tiếu: “Nghiêm Phi nói mình là chuyên gia giáo sư nghiên cứu động lực cơ khí gì đó, là nhân tài cấp cao, muốn tìm một đơn vị tên là Viện nghiên cứu số 6.”
Vương Nhất Tiếu vội vàng tiến lên: “Ông là giáo sư Nghiêm Phi sao?”
“Là tôi!”
Mắt của Hướng Dương và Trần Phán Phán đều trợn tròn, hoàn toàn là bị dọa sợ. Mấy ngày trước cáo phó của giáo sư Nghiêm Phi mới xuất hiện trên báo, hôm nay họ lại thấy ông ta xuất hiện ở Thông Thiên Quan?
Không đúng, đây là ma mà!
Ma có thể bắt tay với người, vậy đây là người à?
Đầu óc rối loạn!