Người Giữ Trái Tim Em – When Love Crosses Boundaries

Chương 6

Trước Sau

break

Hồi kết – Ánh sáng sau cùng của trái tim

Nhiều năm trôi qua kể từ ngày định mệnh ấy.

Ngôi biệt thự giữa triền núi giờ đã phủ thêm vài lớp rêu xanh, nhưng những tiếng cười vẫn vang lên mỗi sáng — trong veo, hồn nhiên như tiếng suối chảy giữa rừng sâu.

Tống Như Nguyệt nay đã khác xưa.

Không còn là cô gái với đôi mắt ướt át vì tổn thương, mà là người phụ nữ trưởng thành, điềm đạm, có thể mỉm cười dù đang mệt, có thể dịu dàng ôm trọn cả thế giới nhỏ trong vòng tay.

Cố Dạ Đình cũng chẳng còn là lão đại lạnh lùng của năm nào.

Anh đã học cách hạ mình, học cách lắng nghe, học cách yêu bằng sự bao dung chứ không phải chiếm hữu.

Từng ngày, anh dành thời gian cho gia đình, dạy con học, cùng vợ chăm vườn hoa sau nhà — thứ anh từng cho là vô nghĩa, nay lại là niềm bình yên duy nhất.

Ba đứa con của họ lớn lên trong tiếng cười, trong vòng tay của cha mẹ —

một cậu con trai thông minh, một cô con gái dịu dàng, và cậu út nghịch ngợm nhưng biết quan tâm.

Chúng là minh chứng sống cho tình yêu đã vượt qua tất cả tổn thương và thời gian.

Buổi chiều hôm ấy, Tống Như Nguyệt đứng trên hiên nhà, nhìn ánh hoàng hôn nhuộm đỏ cả chân trời.

Cố Dạ Đình bước tới, vòng tay ôm lấy cô từ phía sau.

Anh khẽ nói, giọng ấm như nắng cuối ngày:

“Em có hối hận không, vì đã quay lại với anh?”

Cô khẽ cười, nghiêng đầu dựa vào vai anh:

“Không... vì nếu không có những năm tháng đau khổ đó, chúng ta đã chẳng có được ngày hôm nay.”

Anh siết nhẹ tay cô, cúi xuống thì thầm bên tai:

“Vậy thì… phần đời còn lại, để anh bù cho em.”

Gió thổi qua, mang theo mùi hoa quế thoang thoảng.

Xa xa, tiếng con trẻ gọi “Ba ơi, mẹ ơi!” vang lên, hồn nhiên, trong trẻo đến mức khiến tim người ta ấm lại.

Hai người nhìn nhau, nụ cười cùng nở trên môi.

Không cần lời hứa xa vời, không cần ước mơ cao sang —

vì hạnh phúc thật sự đôi khi chỉ là được ở bên người mình thương, cùng nhìn mặt trời lặn và nghe tiếng con gọi trong gió.

Và thế là…

Câu chuyện của họ khép lại, không phải bằng nước mắt hay chia ly,

mà bằng sự hồi sinh của trái tim, của hai con người từng lạc lối, nay đã tìm thấy nhau giữa biển đời vô tận.

Phụ Lục – Chuyện Ba Mẹ Kể Lại

Mười năm sau.

Trong khu biệt thự nằm giữa triền núi ngày nào, tiếng cười vẫn vang vọng, chỉ khác là những đứa trẻ năm xưa giờ đã lớn.

Tống Cố Nhiên – cô con gái lớn, dịu dàng, tinh nghịch, nụ cười y hệt mẹ.

Cố Tống Minh Dạ – cậu con trai thứ hai, cao lớn, trầm tĩnh hệt như ba mình thuở trước.

Và Cố Tống Tâm An – cô con gái út, nhỏ tuổi nhất, vẫn nghịch ngợm nhưng thông minh và biết quan tâm hơn ai hết.

Một buổi tối, cả ba ngồi trong phòng khách, nghe mẹ kể lại chuyện tình của ba mẹ thuở xưa.

“Ba các con hồi đó ghê lắm.” – Tống Như Nguyệt vừa cười vừa nói, mắt ánh lên nét trêu đùa.

“Ghê là sao mẹ?” – Cố Tống Tâm An tò mò, mắt tròn xoe.

“Là bắt cóc mẹ, ép mẹ về nhà đấy.” – cô đáp tỉnh bơ, khiến cả ba đứa con há hốc.

“Ba thật luôn hả mẹ?! Sao mẹ lại đồng ý cưới ba chứ?” – Tống Cố Nhiên kêu lên.

Tống Như Nguyệt bật cười, ánh mắt dịu dàng hướng về người đàn ông đang ngồi đọc sách bên cạnh.

“Vì mẹ thấy… dù ba có tàn nhẫn đến đâu, thì khi nhìn vào mắt ba, mẹ vẫn thấy được tình yêu.”

Cố Dạ Đình đặt quyển sách xuống, khẽ nhướng mày:

“Anh nghe loáng thoáng ai đó đang nói xấu anh đấy.”

Ba đứa con đồng thanh cười phá lên.

Cố Tống Minh Dạ chạy lại ngồi vào lòng ba, hỏi nhỏ:

“Ba ơi, thật không? Ba bắt cóc mẹ thiệt hả?”

Cố Dạ Đình giả vờ nghiêm túc:

“Ừ, nhưng bây giờ ba đang bị mẹ ‘bắt’ lại cả đời rồi.”

Tống Như Nguyệt liếc anh, nhưng khóe môi lại khẽ cong.

Cả nhà bật cười, tiếng cười vang khắp căn phòng, hòa lẫn trong ánh đèn vàng dịu.

Ngoài trời, gió thổi qua rặng thông, mùi hoa quế lại thoảng về.

Ba đứa con vẫn ríu rít nói cười, còn hai người lớn chỉ ngồi nhìn nhau, ánh mắt chứa đựng cả một đời bình yên.

Chuyện tình của họ từng là nỗi đau, là tổn thương, là mất mát…

Nhưng giờ đây, khi được kể lại bằng nụ cười, nó trở thành một kỷ niệm đẹp nhất, là minh chứng rằng —

dù tình yêu có bắt đầu từ bóng tối, chỉ cần thật lòng, cuối cùng vẫn sẽ tìm thấy ánh sáng.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc