Ngũ Quang Thập Sắc (NP)

Chương 4

Trước Sau

break

Mộ Cẩn thật sự có chút khâm phục ŧıểυ Liễu rõ ràng đêm qua ngủ không sớm hơn bọn nàng là bao, vậy mà sáng sớm đã có thể chuẩn bị xong cả một bàn thức ăn, bày biện chỉnh tề đến vậy.

Vừa bước vào phòng, ŧıểυ Liễu lập tức báo cáo như một tên lính cần mẫn, cái miệng nhỏ không ngừng lải nhải:

“Công tử Tê Vân, Ngô Quy nương vẫn còn nằm lì trên giường, gọi thế nào cũng không dậy! Nàng ta vốn dĩ chẳng xem ai ra gì cả!”

Ngỡ rằng Tê Vân sẽ tỏ thái độ khó chịu, nhưng hắn chỉ thong thả đặt đũa xuống, sắc mặt không một gợn sóng:

“Nếu vậy… để nàng ta làm hết mọi việc một mình đi.”

ŧıểυ Liễu ngớ người trong chốc lát, rồi lập tức quay phắt lại, trừng mắt hối thúc:

“Nghe thấy chưa? Còn không mau bắt đầu làm việc đi!”

“Rồi, rồi.” Mộ Cẩn đáp một tiếng, tay xách hai thùng gỗ rỗng, chuẩn bị bước về phía sau tấm bình phong.

“Chờ đã.”

Giọng nói của Tê Vân đột nhiên vang lên.

Mộ Cẩn lập tức khựng lại, quay đầu lễ phép hỏi:

“Công tử Tê Vân còn điều gì căn dặn ạ?”

Hắn buông khăn lau miệng, động tác chậm rãi mà ưu nhã, từng cử chỉ đều mang theo một vẻ phong lưu như cánh hoa anh đào đang lững lờ rơi theo gió nơi cửa sổ. Giọng nói nhẹ nhàng vang lên, không nhanh không chậm:

“Dùng cái này để múc nước.”

Mộ Cẩn ngẩng đầu nhìn theo hướng tay hắn chỉ, rồi ngây người tại chỗ.

Trên bàn, một mảnh vỏ trứng trắng muốt nằm nghiêng nghiêng trong chiếc dĩa sứ men lam.

“Cái này… ư?” Nàng không tin nổi vào mắt mình.

“Sao vậy? Có vấn đề gì sao?”

Cuối cùng Tê Vân cũng ngẩng đầu lên. Ngũ quan của hắn tinh xảo đến mức chói mắt, đường nét rạng rỡ như được khắc từ ánh trăng sáng, ngay cả sự châm chọc lấp ló trong đáy mắt cũng khiến người ta không khỏi động tâm.

“Nếu ngươi cảm thấy dùng vỏ trứng không thuận tiện… hay thử dùng tay múc xem sao?”

Giọng hắn nhẹ nhàng mà lười biếng, nhưng lại khiến người nghe lạnh cả sống lưng.

Mộ Cẩn hít sâu một hơi, cố nén sự khó chịu đang trào lên trong ngực:

“Là… là vì những lời sáng nay nên công tử Tê Vân không vui phải không? Nếu vậy, ta có thể giải thích rõ ràng đúng là ta có mắt mà như mù, công tử tuyệt đối không hề kém gì Phất Trần!”

“Hửm.”

Tê Vân bật cười khẽ, để lộ hàm răng hơi nhọn như răng chó con, tuy có chút sắc nhưng lại không đến mức đáng sợ, trái lại còn mang theo chút gì đó nghịch ngợm.

“Con mắt nào của ngươi nhìn thấy ta tức giận?” 

Hắn nhướng mày: “Múc nước đổ đi chẳng phải là bổn phận của mấy quy nương các ngươi sao?”

“Nhưng dùng vỏ trứng… không thể múc xong ngay được.”

“Vậy thì từ từ múc. Vừa hay hôm nay ta không có lịch tiếp khách, thời gian dư dả lắm.”

Giọng điệu hắn nhẹ nhàng như thể đang nói chuyện phiếm, nhưng ý tứ trong lời thì lại như dao sắc chậm rãi cắt vào mặt.

Mộ Cẩn bất đắc dĩ bước tới, cẩn thận nhặt hai nửa vỏ trứng lên. Chúng mong manh đến mức chỉ cần hơi mạnh tay là sẽ vỡ vụn. Bên trong còn dính một lớp lòng trắng trứng sót lại, khiến không gian múc nước vốn đã nhỏ lại càng nhỏ hơn. Ưu điểm duy nhất… là ít nhất chúng không bị rò nước.

“Chậc chậc.”

Tê Vân bỗng ngả người tựa vào thành ghế, mắt lười biếng nhìn ra ngoài cửa sổ, giọng nói thản nhiên như gió thoảng:

“Mặt người này nhìn mãi cũng phát chán. Mau đi đi, đừng làm bẩn tầm mắt của ta.”

Mộ Cẩn mím môi, nói đầy ẩn ý: "Thịt lừa nướng với cả hộp rau hẹ, công tử nên ăn nhiều chút cho bổ."

Tê Vân lập tức quay đầu lại, nghiến răng nói: "ŧıểυ Liễu trông chừng nàng ta cho kĩ, phải đảm bảo trong bồn không còn một giọt nước nào!"

"Vâng ạ, công tử Tê Vân."

ŧıểυ Liễu vô cùng nghe lời, nhanh chóng đi tới đằng sau tấm bình phong nhìn chằm chằm không chớp mắt.

Mộ Cẩn đang dùng hai nửa vỏ trứng vỡ múc từng chút từng chút nước ra.

Múc nước một hồi lâu mà nước trong bồn vẫn chưa vơi đi chút nào, hắn ta lặng lẽ ngáp một cái.

Hắn ta lắc lắc đầu vốn dĩ là để tinh thần tỉnh táo hơn nhưng mí mắt lại càng ngày càng nặng trĩu.

"Nếu mệt quá thì ngươi cứ ngồi đấy nghỉ ngơi một lát đi." 

Mộ Cẩn chỉ vào chiếc ghế nhỏ bên cạnh bồn tắm: "Ta múc xong sẽ gọi ngươi dậy."

"Nghĩ hay lắm! Ta mà ngủ chắc chắn ngươi sẽ không trung thực múc nước đâu!"

Mộ Cẩn không trả lời, thật sự là nàng cũng đã nghĩ tới việc dùng thùng gỗ để múc nước.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc