Mộ Cẩn mặc kệ hắn, hai cánh tay tiếp tục xoa bóp từ mắt cá chân đi lên.
Từ bắp chân, đầu gối, đùi, quần càng lúc càng bị đẩy ngắn lên.
Mộ Cẩn xoa thẳng một đường tới bên đùi, cách vải vóc nhưng vẫn có thể cảm giác được nhiệt độ của ©ôи th!t.
Mu bàn tay không cẩn thận chạm vào bao tinh hoàn, chân hắn chợt nhấc lên.
"Ối..."
Ngay lập tức, Mộ Cẩn xoay người, cặp chân kia cũng đã rơi vào hoa huyệt ướt sũng: "Ngươi thật xấu xa... Ngươi còn móc ta, ư..."
Mộ Cẩn ghé vào trên lưng của hắn, càng không ngừng phun hơi thở nóng hổi với vật cứng giữa hai chân hắn.
Nhìn nó dần dần khiến tiết khố ướt đẫm. Cuối cùng không nhịn được mà liếʍ qua.
"A..." Thiếu niên nắm chặt nắm đấm, đùi bị kéo căng, đột nhiên nâng lên. Ngón chân càng không ngừng ngọ nguậy trong chỗ riêng tư của Mộ Cẩn.
"Ối..."
Mộ Cẩn nhíu mày, giật tiết khố lỏng lẻo khỏi người thiếu niên. Lúc kẹt ở bờ mông, hắn lại hơi nhếch mông lên một chút.
Gậy thịt to lớn bắn toàn bộ ra ngoài, một tay cầm không hết, gân xanh dữ tợn phía trên hoàn toàn không phù hợp với diện mạo của hắn.
Hai tay Mộ Cẩn cầm lấy ©ôи th!t của hắn, đứng dậy rồi ngồi xổm xuống hai bên hông của hắn.
Quy đầu to lớn đối diện với hoa huyệt, toàn bộ đi vào hết.
"Ô!"
"A!"
Hai người gần như kêu rên cùng một lúc.
Mộ Cẩn vì quá lâu chưa làm, trong lúc nhất thời ăn thứ to con này nên có hơi không tiêu.
Thiếu niên lại mơ màng từng đợt, thì ra ©ôи th!t cắm vào người nữ nhân lại khoan khoái như vậy.
Ẩm ướt, ấm nóng, chặt chẽ, muốn cắm vào toàn bộ.
"Nhanh... Nhanh lên…”
Thiếu niên không kìm chế được, không ngừng uốn éo eo.
Quy đầu lại giống như chui sâu vào trong hoa huyệt của nàng.
"Ưm…” Mộ Cẩn đè lại eo của hắn, hai chân cố gắng mở thật lớn.
Cúi đầu xem xét, một cây gậy lớn như vậy lại chậm rãi chui vào trong cơ thể nàng, cuối cùng cái mông tròn trịa đặt lên vùng eo bằng phẳng, gầy gò của thiếu niên.
"A..."
Thiếu niên không ngừng đá chân, thẳng thắt lưng, nhưng vẫn luôn không đẩy Mộ Cẩn dậy nổi, xích sắt bị quăng vang lên tiếng "loảng xoảng", thậm chí giọng nói còn chứa đựng chút nghẹn ngào: "Nhanh... Nhanh lên..."
Mộ Cẩn kẹp chặt ©ôи th!t không ngừng run rẩy, thân thể hơi rướn về phía trước, hôn lên cái miệng nhỏ kia.
Bờ mông bắt đầu đưa đẩy lên xuống nhanh chóng.
"Ưm... ưm..."
Tiếng rêи ɾỉ biến mất giữa răng môi của hai người, cũng không biết là bị động hay chủ động, đầu lưỡi hai người hòa quyện vào nhau.
liếʍ hôn lẫn nhau, hút sạch nước bọt đối phương.
Tiếng "bành bạch" nửa người dưới càng phát ra rõ ràng. Tốc độ vặn vẹo của Mộ Cẩn càng lúc càng nhanh, hơi thở thiếu niên càng lúc càng đục ngầu.
Nàng gần như ngồi hẳn lên đùi thiếu niên, đặt đôi gò bồng đầy đặn tới bên miệng hắn: "liếʍ nào."
Thiếu niên lè lưỡi ra, lần đầu tiên liếʍ nhũ tiêm đỏ thắm.
"Ô..." Mộ Cẩn ôm đầu của thiếu niên, cái mông chuyển động càng lúc càng nhanh.
Vào lúc tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào, nàng đã nhận được thông báo của hệ thống.
Thu thập bốn phần tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Thiếu niên thở hổn hển không ngừng: "Ta có thể nhìn ngươi chứ?"