Ngũ Quang Thập Sắc (NP)

Chương 27

Trước Sau

break

Lập tức bổ nhào lên người hắn, bắt đầu liếʍ láp từ cổ xuống dưới.

"Không..."

Mộ Cẩn nhanh chóng ngậm lấy một bên đầu vυ", vừa liếʍ vừa cắn, cắn ra được mấy dấu răng trên bờ ngực trắng nõn.

"Ô! Hu hu hu..."

Thiếu niên đột nhiên khóc lên, nước mắt chảy xuống không ngừng, thấm ướt cả vải bịt mắt, ngay cả gối đầu cũng ướt.

"Sao vậy, sao lại vậy..."

Mộ Cẩn ngơ ngác ngẩng đầu lên.

Nhưng thiếu niên khóc tới mức thở không ra hơi, ngực không ngừng phập phồng, chỉ là vẫn không nói lời nào.

"Được rồi, thấy ngươi vẫn là lần đầu, trước hết ta làm cho ngươi sung sướиɠ đã."

"Ngươi hít phải nhiều mê hương như vậy, ŧıểυ kê kê rất khó chịu đúng không?" 

Mộ Cẩn lần tay xuống dưới, vừa đụng phải quần hắn thì tiếng khóc càng lớn hơn.

Dọa nàng run bắn cả tay lên, hơi ngạc nhiên: "Ngươi để ý việc ta chạm tới chỗ này à?"

"Hu hu hu..."

"Được được được, ta không động vào chỗ đấy."

Sau đó, cho dù nàng chạm vào chỗ nào, thiếu niên đều khóc, mặc kệ phân thân đã chống qυầи ɭóŧ lên.

Nàng chuyến tay chạm vào những sợi xích sắt kia:

"Ngươi biết chìa khóa những thứ này ở đâu không? Da của ngươi đã bị cọ tới đỏ rồi, ta mở giúp ngươi."

"Không... Không… Không biết.."

"Ta giúp ngươi tìm xem." 

Mộ Cẩn dạo qua một vòng trong phòng rồi quay lại: "Căn phòng này không có chìa khóa."

"Như này đi, ta giúp ngươi ấn tay chân để khơi thông mạch máu, như vậy ngươi cũng sẽ dễ chịu hơn chút."

Thiếu niên do dự một chút, chậm rãi gật đầu.

Mộ Cẩn cầm tay phải của hắn lên, lòng bàn tay vừa mềm mại lại vừa non nớt, ngón tay thon dài, đều đặn.

Đầu tiên là lần mò vài huyệt vị ở lòng bàn tay, sau đó từng đốt ngón tay một.

"Dễ chịu chứ."

"Ừm..."

"Giúp ngươi xoa cánh tay luôn nha, khơi thông toàn bộ."

"Ừm."

Mộ Cẩn thuận theo cổ tay bóp lên, dùng sức ấn mạnh ở những huyệt vị quan trọng, lập tức nghe thấy hắn hừ hừ vài tiếng.

Chỉ là thỉnh thoảng eo hắn sẽ lén nâng lên hai lần, khiến chỗ đũng quần đã căng chặt nay càng chặt hơn.

Mộ Cẩn giả vờ như không nhìn thấy, tiếp tục xoa ngón tay, cánh tay của hắn. Cuối cùng là từ lòng bàn tay đi lên đầu vai, thuận theo cánh tay bóng loáng kéo duỗi cọ sát, xoa tới mức hai cánh tay ngọc đỏ ửng cả lên.

Hô hấp của Mộ Cẩn càng ngày càng gấp, mê hương trong cơ thể nàng bắt đầu phát tác.

Nơi riêng tư chưa sờ tới cũng đã ẩm ướt chịu không được.

"Ấn chân xong, ta sẽ ấn tiếp chỗ khác cho ngươi." Mộ Cẩn vừa nói vừa cởi quần xuống.

"Ưm…” Thiếu niên nghiêng đầu sang một bên, hừ nhẹ một tiếng.

Mộ Cẩn kéo hai chân của hắn đặt lên ngực.

Ngay từ đầu hắn còn thấy ngứa ngáy, ngón tay cong lên, vẫn không ngừng động đậy.

"Đừng lộn xộn!" Mộ Cẩn đánh mấy cái lên chân của hắn, hắn vẫn không yên tĩnh lại.

"Thật sự không có biện pháp nào với ngươi mà."

Mộ Cẩn dùng chân kẹp hai chân của hắn lại, hạ mông ngồi xuống, dùng mu bàn chân của hắn cọ xát vào hoa huyệt.

"Ngươi!"

"Ta cũng hít phải mê hương, mượn chân ngươi xoa một lúc, đợi lúc nữa sẽ trả lại cho ngươi."

Mặt mày thiếu niên đỏ như trích máu, mu bàn chân căng thẳng tới mức không dám cử động.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc