Ngũ Quang Thập Sắc (NP)

Chương 26

Trước Sau

break

Mộ Cẩn đẩy cửa vào, đối diện với một cái giường lớn.

Trên giường có một thiếu niên chỉ mặc một cái áo trắng mỏng, tay chân bị trói rộng ở bốn góc, bộ phận giữa gồ lên một bọc.

Trên mắt hắn bị che vải đen, chóp mũi và trán rỉ một lớp mồ hôi, càng lộ rõ da thịt trắng nõn như ngọc.

Hai bờ môi càng hồng nhuận mê người.

Mộ Cẩn không nhịn được cúi đầu hôn một cái.

Đàn hồi, mềm mại, trơn trượt.

Nàng hơi nhắm mắt lại, đưa đầu lưỡi ra ngoài, từ khe hở tiến vào bên trong, ngay cả nước bọt cũng ngọt.

Vốn dĩ chỉ muốn lướt nhẹ qua rồi dừng, nhưng không biết càng lúc càng thâm nhập sâu vào.

"Ô... Không..."

Thiếu niên hôn mê hừ nhẹ một tiếng, đầu lưỡi không nhịn được đẩy ra phía ra, lại bị một đầu lưỡi khác quấn quanh cùng nhau, rốt cuộc không thủ trở lại được nữa.

Bàn tay rắn chắc từ cổ áo chạm vào, bàn tay nàng chạm phải một vùng trơn nhẵn như tơ lụa. Ngón tay chạm phải hai hạt đậu mềm, lại không nhịn được dùng sức dày vò.

Đầu ngón tay kẹp lấy chúng, vừa xoa vừa bóp, ngón trỏ và ngón cái lại vân vê nó.

"Ưm…” Thiếu niên không khỏi nâng ngực lên cao.

Nước bọt tràn đầy thuận theo cằm chảy xuống, thấm ướt quần áo lẫn nhau.

Mộ Cẩn không nhịn được ôm lấy vòng eo của hắn, đôi gò bồng nặng trĩu hoàn toàn ép lên bờ ngực yếu ớt của thiếu niên, không ngừng hôn sâu, cọ sát tới mức hắn hít thở nặng nhọc, cả khuôn mặt đỏ bừng, mới thỏa mãn buông tha đâu lưỡi.

Lúc nàng rời đi, bờ môi thiếu niên vẫn chưa khép lại, lộ ra đầu lưỡi, tơ bạc chảy xuống, cực kỳ phóng túng.

"Ngươi... là kẻ nào..." Hơi thở thiếu niên mỏng manh, nếu không cẩn thận nghe có lẽ không thể nghe rõ.

Mộ Cẩn hơi vui sướиɠ: "Ngươi đã tỉnh rồi."

"Ta... Sao..."

"Ngươi có thể đã hít phải quá nhiều mê hương, cho nên bây giờ toàn thân đều mất hết sức lực." 

Mộ Cẩn nhìn chằm chằm dầu vừng gần như sắp cháy hết trên bàn: "Ngươi đã tỉnh thì tốt, vậy ta bắt đầu lại vậy."

"Cái gì?”

Mộ Cẩn mở dây trói buộc ra, mở rộng hết quần áo của thiếu niên ra.

"Không..." Bả vai thiếu niên run lên.

Cổ áo rộng rãi trượt xuống bờ vai mượt mà.

Hai hạt đậu mềm đo đỏ vếnh lên, từ cổ xuống xương quai xanh, lồng ngực, bụng dưới, đều là một mảng da thịt trắng nõn, bóng loáng, vậy mà tìm không ra chút tì vết nào. Mộ Cẩn nhìn mà phải nuốt vội nước bọt.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc