Ngoài Tình Với Bạn Trai Cũ

Chương 7

Trước Sau

break

Dư Mộc chưa bao giờ là kiểu gái ngoan. Cô chờ đến mười tám mới nghĩ đến chuyện ấy, không phải vì e ngại mà vì tin rằng khi đã thành niên, cô có thể chịu trách nhiệm cho bản thân. Hơn nữa cô muốn tìm một người đàn ông trưởng thành chứ không phải mấy cậu trai trong trường vừa viết thư tình vừa đỏ bừng mặt, lại còn vụng về như trai tân.

Thế là ngay ngày sinh nhật thứ mười tám, Dư Mộc trang điểm thật tinh xảo, lén mặc chiếc váy hai dây đen quyến rũ và đôi giày cao gót của mẹ, xách theo một chiếc túi nhỏ, tìm đến quán bar nổi tiếng nhất thành phố, tên là “Lửa Cháy”.

Tên “Lửa Cháy” vốn là cách chơi chữ đồng âm với “săn diễm”, nơi đàn ông tìm phụ nữ và phụ nữ tìm đàn ông. Ai là thợ săn, ai là con mồi thì tất cả tùy vào bản lĩnh và đẳng cấp trong trò chơi tình ái này.

Cô gái vừa thành niên khi ấy mang nét ngây thơ trong trẻo, lại khoác lên bộ váy ôm sát đầy gợi cảm để lộ đôi chân dài trắng mịn. Nét ngây ngô và ham muốn đan xen tạo thành một mâu thuẫn quyến rũ chết người. Cô có phần lạc lõng trong bầu không khí xập xình nhưng chính điều đó lại khiến những người đàn ông từng trải càng chú ý.

Vừa ngồi xuống bên quầy bar chưa bao lâu thì đã có người tiến lại gần, còn gọi cho cô một ly rượu.

Tiếc là Dư Mộc kén chọn khắt khe. Với người đàn ông đầu tiên, cô không yêu cầu đẹp trai xuất sắc nhưng dáng vóc ít nhất phải ổn, và quan trọng hơn… là phải mạnh mẽ, kỹ thuật tốt. Cô không muốn đau, cô muốn được tận hưởng.

Cứ thế, cô từ chối bảy tám người, ngồi nhấp từng ngụm nước ngọt có ga, trong lòng bắt đầu hơi thất vọng, chẳng ai lọt vào mắt cô cả.

Khi cô định ngồi thêm nửa tiếng nữa rồi về thì một nhóm người bước vào. Ngay khoảnh khắc đầu tiên, ánh mắt cô đã dừng lại ở chàng trai cao lớn, mặc áo thun trắng ôm gọn thân hình rắn chắc, đôi chân dài nổi bật, là Tần Phục. Y đội mũ lưỡi trai, vành kéo thấp nhưng nửa gương mặt lộ ra đã đủ để nhận ra là một gã điển trai.

Cô lặng lẽ quan sát. Sau khi bước vào, y đảo mắt nhìn khung cảnh ồn ào và những thân hình nóng bỏng trên sàn nhảy, khẽ nhấp môi rồi cúi đầu theo bạn tới ngồi ở ghế dài. Mở bia, uống trực tiếp từ chai, sau đó lại cúi xuống nghịch điện thoại như thể chẳng hứng thú gì với nơi này.

Không hiểu vì sao, Dư Mộc lại đặc biệt bị cuốn hút bởi kiểu đàn ông mang vẻ lạnh lùng và tự phụ ấy. Cô bỗng muốn biết, khi ở trên giường, gương mặt y bị du͙© vọиɠ nhuộm đẫm sẽ ra sao, chắc là mê hoặc đến cùng cực.

Vì vậy khi thấy y bước vào nhà vệ sinh, Dư Mộc lập tức đứng dậy đi theo. Chờ y rửa tay xong và bước ra, cô chặn ngay trước cửa.

“Muốn không?” Cô hỏi thẳng, không một chút vòng vo.

Người đàn ông thoáng sững lại vì câu hỏi quá trực diện. Có lẽ y chưa từng gặp ai chủ động tìm “cuộc vui” bằng cách chặn người khác ngay ở cửa nhà vệ sinh, lại chẳng dò hỏi khéo léo kiểu “anh đi một mình à?” mà đi thẳng vào vấn đề.

Như muốn nhìn cho rõ cô gái này rốt cuộc là ai, Tần Phục khẽ nâng vành mũ để lộ đôi mắt xanh lam sâu hút. Y quét mắt từ đầu đến chân cô, ánh nhìn mang chút kinh ngạc, rồi hỏi: “Chưa đủ tuổi à?”

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc