Ngoài Tình Với Bạn Trai Cũ

Chương 6

Trước Sau

break

“Mộc Mộc, lại đây ngồi với mình.”

Một cô gái tóc ngắn, trang điểm tỉ mỉ vẫy tay với cô.

Trong phòng, nam nữ ngồi tách bàn, nam hai bàn, nữ một bàn.

Ý bảo Nhiếp Hưu nếu có việc thì nhắn tin, Dư Mộc liền thoải mái bước về phía bạn, chọc nhẹ lên má cô gái tóc ngắn: “Hôm nay trang điểm xinh thế, chờ gặp ai đây?”

Tư Nhĩ Nhã, người bạn thân thời trung học mím môi cười khẽ: “Nói linh tinh, mình độc thân bao năm nay, mong gì chứ.”

Cô ấy đẩy tay Dư Mộc ra, làm bộ không vui: “Cẩn thận làm mình trôi lớp trang điểm đấy!”

Dư Mộc bật cười xin lỗi, ngồi xuống vị trí Nhĩ Nhã chừa sẵn rồi ngẩng lên chào các cô gái cùng bàn: “Xin lỗi, mình đến muộn.”

Các bạn gái đều xua tay: “Không sao đâu, không muộn đâu mà.”

Nhưng ánh mắt thỉnh thoảng lại nhìn lướt qua người cô.

Dư Mộc đã quen với ánh nhìn đánh giá ấy, làm người mẫu nên cô còn gặp nhiều kiểu ánh mắt hơn nữa, có khi còn bị các nhà thiết kế lợi dụng khoảnh khắc chọn trang phục để sàm sỡ. Dù vậy chưa ai trong số họ có cơ hội chiếm đoạt cô.

Dư Mộc dù phóng khoáng, thích trải nghiệm với những người đàn ông khác nhau, nhưng không phải ai cũng được cô chọn lựa. Ngược lại cô rất kén chọn: ngoài vóc dáng phải thật đẹp thì đối phương cũng phải khiến cô hài lòng ở những phương diện khác.

Cô luôn nghĩ đơn giản là mình xinh đẹp, đâu có lý do gì phải miễn cưỡng bên cạnh một người chẳng ra gì.

Làm ngơ trước những ánh mắt đó, Dư Mộc hơi nghiêng người trò chuyện cùng Nhĩ Nhã.

Tư Nhĩ Nhã là bạn thân từ thời cấp ba, lên đại học lại cùng trường, cùng khoa, cùng lớp nên thân thiết đến tận bây giờ.

Trò chuyện một lát, Nhĩ Nhã nhấp một ngụm rượu rồi ghé tai cô thì thầm: “À, cậu biết tin Tần Phục về nước chưa?”

Dư Mộc im lặng một lúc mới nhớ ra cái tên ấy: “Anh ta về rồi à?”

Tư Nhĩ Nhã quan sát kỹ nét mặt Dư Mộc, không thấy biểu cảm gì đặc biệt, đành nói tiếp: “Nghe bảo hôm qua vừa về, hôm nay còn mời mấy bạn thân hồi trước đi ăn.”

“Vậy à.”

Dư Mộc thản nhiên, đầu ngón tay khẽ gõ lên thành ly, giọng nhàn nhạt: “Về thì về thôi, liên quan gì đến mình đâu.”

Tư Nhĩ Nhã chống cằm ngắm cô, nghe vậy bật cười: “Cũng phải.”

Dưới ánh đèn mờ ảo chập chờn, Dư Mộc chẳng hay từ lúc nào đã uống thêm vài ly rượu nữa.

Cô cảm thấy đầu mình bắt đầu chếnh choáng nhưng chẳng rõ vì sao cơn say này lại làm tâm trí mình rối bời như thế.

Theo lý mà nói thì cái tên Tần Phục vốn không hề giữ vị trí đặc biệt trong đời cô, nếu quan trọng đến thế hẳn cô đã chẳng phải mất một hồi lâu mới nhớ ra y là ai.

Vậy mà khi men rượu len xuống cổ họng, ký ức về khoảng thời gian từng ở bên Tần Phục lại bỗng trỗi dậy, ùa vào tâm trí theo cơn say khiến cô càng muốn gạt đi lại càng không thể.

Tần Phục là mối tình đầu của cô, cũng là người đàn ông đầu tiên cô trải qua hoan ái.

Năm ấy cô vừa tròn mười tám, đang học năm cuối cấp ba. Bình thường cô đã lén xem không ít những đoạn phim nóng bỏng chẳng hợp với tuổi, thậm chí từng vụng trộm tự vuốt ve để tìm chút kɧoáı ©ảʍ. Trong lòng cô luôn tò mò cảm giác của những người phụ nữ trong video kia, khi bị đàn ông đưa đến đỉnh và rêи ɾỉ ngây dại trong sung sướиɠ.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc