Nghiệt Hải

Chương 5

Trước Sau

break

Thừa dịp Tống Ngộ Ninh đang rửa bát, Ngôn Miểu chạy nhanh vào phòng lấy điện thoại, động tác chẳng khác nào một tên trộm nhòm ngó một món đồ nhỏ.Chắc chắn bởi vì thời gian gần đây cô không làʍ t̠ìиɦ, thân thể cảm giác hư không nên mới mơ như vậy. Bạn trai cô vẫn còn đi công tác tạm thời chưa về, mỗi lần đều là cô tự mình dùng ngón tay tự an ủi. Hiện tại chỉ có thể tìm chút kí©ɧ ŧɧí©ɧ khác.
Nghe âm thanh sột soạt trong phòng bếp, lần đầu tiên cô mong Tống Ngộ Ninh mau chóng đến trường, để cô có thời gian chậm rãi làm phai nhạt giấc mộng hoang đường tối qua. Nhưng chủ nhật tuần nào Tống Ngộ Ninh cũng ở lại ăn cơm chiều rồi mới rời đi, cho nên hai người còn phải cùng nhau ăn một bữa cơm chiều. Trời bắt đầu trở lạnh, bây giờ ra ngoài cũng không có việc gì làm. Ngôn Miểu chỉ có thể mở TV lên xem, nhưng mà xem đến nửa ngày cũng phát chàn không muốn xem tiếp nữa.
"Có biết bộ phim nào hay không, đề cử cho chị một bộ."
"Nghĩ không ra." Tống Ngộ Ninh nhận lấy điều khiển từ xa, tiếp tục tìm kiếm: "Chị muốn xem thể loại gì?"
"Loại nào cũng được, miễn là không phải loại phim quá vũ nhục chỉ số thông minh."
Không quá vài giây, Tống Ngộ Ninh lại hỏi: "Bộ này chị xem qua chưa?"
Ngôn Miểu ngẩng đầu nhìn về phía màn hình, trên màn hình hiển thị một bộ phim tên 《Kiếm Vũ》, nhìn đội hình nhân vật còn rất đông đảo: "Phim võ hiệp?"
“Võ hiệp cùng… Tình yêu.” Tống Ngộ Ninh nói “Trong phim còn có một lời thoại khá nổi trên mạng."
“Lời thoại gì?”
Tống Ngộ Ninh quay đầu lại nhìn cô: “Ta nguyện hóa thành cầu đá, chịu 500 năm gió thổi, 500 năm nắng cháy, 500 năm bão tố, nhưng chỉ mong nàng một lần đi qua cầu.”
Nhìn bộ dáng thâm tình của hắn, vừa đọc lời thoại vừa ra vẻ biểu diễn, Ngôn Miểu không khỏi cười cười: "Vừa nghe liền biết là một nam nhân si tình, vậy thì xem bộ này đi, để chị xem tên đàn ông này có thể si tình đến mức nào."

Tống Ngộ Ninh click mở phim, rồi tự giác đứng dậy đi lấy đồ ăn cùng trái cây cho cô. Nhìn hắn tri kỉ như vậy Ngôn Miểu lại không khỏi hung hăng thóa mạ chính mình một trận. Em trai đối xử với cô tốt như thế, cô lại mộng xuân thấy hắn, cứ nhìn thấy hắn là lại nhớ đến giấc mộng kia. Quả thực là súc sinh, không bằng cầm thú.
Nội dung bộ phim cũng không quá phức tạp, một đôi nam nữ mang thù oán sâu nặng, bắt đầu thay hình đổi dạng lại nhanh duyên trùng hợp mà quen biết nhau, trở thành phu thê, cuối cùng khi chân tướng bại lộ, trải qua muôn vàn trắc trở, hóa giải mọi hận thù, tiếp tục ở bên nhau.
Một bộ phim giang hồ võ hiệp như vậy lại còn nói về tình yêu, vừa bình phàm lại động lòng người, câu thoại kia có thể coi như điểm sáng của toàn bộ phim, xác thực có thể xưng là kinh điển.
“Ta nguyện hóa thành cầu đá, chịu 500 năm gió thổi, 500 năm nắng cháy, 500 năm bão tố, nhưng chỉ mong nàng một lần đi qua cầu.”

Đem lời thoại trong bộ phim lặp lại một lần, Ngôn Miểu đột nhiên lộ vẻ mặt bừng tỉnh mà nhìn Tống Ngộ Ninh: "Có phải cậu đã thích bạn nữ nào hay không?"
Tống Ngộ Ninh bị cô hỏi đến phát ngốc, ngơ ngác nhìn cô, mặt hắn nhanh chóng đỏ đến tận mang tai, sau đó lại vội vàng quay đầu không hề nhìn lại cô dù chỉ một lần.
Ngôn Miểu đương nhiên biết phản ứng này của hắn nghĩa là gì. Quả nhiên là đã bị cô đoán trúng rồi.
Ngôn Miểu cũng không màng chuyện vừa rồi khi đối mặt với hắn không được tự nhiên, cô ngồi lại bên cạnh hắn, tò mò nhìn Tống Ngộ Ninh: "Là khi vào đại học quen được sao? Người ta có thích cậu không? Hay là hai người ở bên nhau rồi?"
Tống Ngộ Ninh lắc đầu, vẫn luôn trốn tránh ánh mắt cô, sau đó giống như là biết không thể lừa được cô, mới chậm rãi mở miệng: "Cô ấy có bạn trai rồi."
Ngôn Miểu sửng sốt, nhìn bộ dáng ủ rũ cụp đuôi của hắn mà có chút đau lòng.
Cậu em trai này của cô ưu tú như thế, nữ sinh theo đuổi hắn từ khi đi học đến nay đều nhiều đến mức đếm không xuể, thật vất vả lắm mới thích một người vậy mà lại gặp phải loại tình hướng này. Khẳng định Tống Ngộ Ninh đã phải chịu sự suy sụp rất lớn.
"Có bạn trai thì đã làm sao? Nói không chừng chẳng bao lâu nữa bọn họ cũng chia tay thôi."
Ngôn Miểu duỗi tay vỗ vỗ vai hắn, “Không có việc gì không có việc gì, mối tình đầu luôn là cay đăng như vậy, cậu xem ta lúc trước yêu thầm Giản Dương lâu như thế, cuối cùng còn không phải là đều không có kết quả gì sao? Cậu đẹp trai như vậy về sau nhất định sẽ gặp được người tình đầu ý hợp."
“Dù cho cô ấy có chia tay thì tôi và cô ấy cũng không có khả năng." Tống Ngộ Ninh tự giễu mà cười cười, rốt cuộc ngẩng đầu nhìn cô “ Chị à, tôi và cô ấy vĩnh viễn đều không thể ở bên nhau dù là loại sinh hoạt bình đạm như trong phim kia cũng là loại hy vọng xa vời ""Vì sao?"
Nhìn nụ cười hắn đầy chưa xót, Ngôn Miểu thật ra có thể đoán được vài phần.
Có lẽ giống như cô hồi đó vẫn luôn ngước nhìn về phía Giản Dương. Khi đứng trước mặt người con gái mình thích, một người ưu tú như Tống Ngộ Ninh cũng sẽ tự ti đi
Huống chi cậu em trai này của cô từ nhỏ đã mất cha mất mẹ, trải qua thống khổ khó khăn nhiều hơn người khác gấp trăm ngàn lần, tâm trí so với bạn bè cùng trang lứa cũng thành thục hơn, tâm tư lại càng mẫn cảm, khả năng khi đối mặt với chuyện tình cảm ngược lại càng yếu ớt.
 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc