Nàng Không Muốn Trở Thành Hoàng Hậu Của Hắn

Chương 4

Trước Sau

break

"Mẫu thân chúng con ở đây.”

Trầm phu nhân chạy tới, nhìn thấy Cung Sâm cũng ở đây, bà nén lo lắng xuống hành lễ với hắn.

"Tham kiến thái tử.”

Cung Sâm lạnh nhạt bảo bà đứng dậy.

Hắn xoay người nhìn nữ hài đang bò về phía mình, bây giờ hắn có thể chắc chắn rằng.

Nhóc con này chính là thái tử phi tương lai của mình.

Trầm An Nghi thấy mẫu thân đến, hai tay hai chân lẹ làn bò về phía bà, miệng kêu a… a...

Ánh mắt Cung Sâm xẹt qua nụ cười, khi Trầm An Nghi tính bò qua khỏi người mình, hắn đã nhanh tay bế nàng lên.

Nữ hài đáng yêu ngồi trong ngực hắn, hai mắt mở to bất mãn, miệng a a vài tiếng, ý muốn bảo thả nàng xuống, nàng muốn mẫu thân.

Cung Sâm cảm thấy trong người một cục mềm mại, lướt qua chỗ nào chỗ nấy đều bắt đầu ngứa ngáy, hơn nữa mùi sữa thoang thoảng xông vào mũi hắn khiến trái tim băng lãnh của hắn nứt ra từng đường nhỏ.

"Nhũ danh của nàng là Mi Mi sao?”

Trầm phu nhân đáp.

"Thưa thái tử đúng vậy.”

Cung Sâm bật cười, đưa tay vuốt ve gương mặt nàng.

"Tên thật hay, người cũng thật thơm.”

Hắn không ngờ mình lại nhìn thấy mặt của vị hôn thê trong hoàn cảnh này, nhưng không sao thái tử phi của hắn thật xinh đẹp đáng yêu, sau này lớn lên chắc chắn chính là một mỹ nhân.

Trầm phu nhân lo lắng cho nữ nhi, bà xin được bế nữ nhi trở về bên mình.

Cung Sâm phất tay, hai mắt lạnh lẽo nhìn chầm chầm vào bà.

"Trầm phu nhân, đây là thái tử phi tương lai của ta, ta bế một chút cũng không được sao?”

"Không có… thần phụ không có ý đó.”

"Được rồi, mọi người cứ đi làm chuyện của mình đi, ta muốn chơi với nàng ấy một chút.”

Cung Sâm phất tay hạ lệnh, trực tiếp bế Trầm An Nghi rời đi.

"Cung nghênh thái tử.”

Trầm phu nhân lo lắng nhìn theo bóng lưng hai người rời đi nhưng bà không dám làm trái ý của Cung Sâm.

—————

Cung nữ trong Đông Cung trợn to mắt nhìn thấy Thái Tử của bọn họ bế một nữ hài trở về, vừa bước vào Cung Sâm đã ra lệnh.

"Chuẩn bị nước.”

Hắn bế Trầm An Nghi đi về phía tẩm cung của mình, đặt nàng lên giường của mình.

Trầm An Nghi xoay người, bò trên giường, chớp mắt nhìn nơi xa lạ.

"Thế nào, đây là nơi tương lai nàng sẽ sống, thích không?”

Thái giám bên cạnh nghe hắn nói vậy ngạc nhiên mở to hai mắt.

Thái tử đây là đã các định nữ hài này tương lai sẽ trở thành thái tử phi rồi sao, hắn cứ nghĩ hôn ước này sẽ không có khả năng thực hiện, dù sao cả hai chênh nhau quá nhiều tuổi.

"Thưa Thái tử nước đã chuẩn bị xong.”

Cung Sâm bế Trần An Nghi từ trên giường dậy đi về phía tịnh phòng.

Bên trong đã chuẩn bị một thùng nước lớn, Cung Sâm sai người bưng tới một cái thủng gỗ nhỏ múc một lượng nước sang.

Hắn cho tất cả thái giám cung nữ lui ra, tự mình cởi áo choàng và xiêm y trên người Trầm An Nghi.

Thân thể trắng nõn, đầy thịt hiện ra trước mắt, Cung sâm hơi ngứa miệng, cái lưỡi ngứa ngáy vươn ra liếm lên mép môi.

Hắn đặt Trầm An Nghi vào trong bồn tắm, độ ấm của nước vừa phải khiến nàng rất dễ chịu.

Ở phủ, mỗi khi được mẫu thân tắm, nàng rất thích nghịch nước nhưng mẫu thân không cho nghịch lâu, tắm xong liền bế nàng lên.

Trầm An Nghi tạm thời buông thành kiến với Cung Sâm xuống, chuyên tâm nghịch nước, Cung Sâm để nàng chơi, hắn cầm lấy cái đồ chà lưng của mình, chà thật mạnh lên những nơi đám hài tử khi nãy đã chạm vào.

Cung Sâm nhíu chặt mày, chà đến mức da thịt Trầm An Nghi đỏ ửng cả lên, xuất hiện cả tơ máu.

Hài tử còn nhỏ thường không biết đau là gì, chỉ khi nào đau quá mới khóc lên, còn đối với những vết thương nhỏ thì xem như vô cảm.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc