Năm Lão Đại Đều Gọi Tôi Là Mẹ

Chương 107: Mẹ, con đã làm gì sai!

Trước Sau

break

 

Thời gian trước bữa cơm, Cố Nguyên lên lầu rửa mặt thay quần áo nhà, trong lúc rảnh rỗi còn lướt weibo vòng bạn bè, kết quả phát hiện Lạc Quân Thiên đã chuyển tiếp tấm ảnh tuyên truyền chính diện của cô, kèm theo dòng caption: "Cố lên!"

 

Tuy rằng chỉ có hai chữ, nhưng đối với fan của Lạc Quân Thiên mà nói, đây là một tín hiệu rất mãnh liệt, fan phía dưới nhao nhao tỏ vẻ, xem ra Lạc Quân Thiên rất coi trọng cô gái người mới này, từ trước tới nay Lạc Quân Thiên chưa bao giờ tự nhiên chuyển tiếp weibo của người khác, bây giờ lại chuyển tiếp cho người này, hai người chắc chắn có giao tình không ít.

 

Thậm chí có người đem ảnh chụp của cô và Lạc Quân Thiên ghép lại, bắt đầu nghiên cứu xem bọn họ có cảm giác CP hay không. Đương nhiên, càng nhiều người bày tỏ rằng người mới này không nên cọ nhiệt của Quân Thiên nữa, Quân Thiên cùng người mới này là không có khả năng, chỉ là tiền bối bình thường lễ phép quan tâm hậu bối mà thôi!

 

Cố Nguyên đại khái xem qua, sau đó mở WeChat ra, lần đầu tiên gửi tin nhắn cho Lạc Quân Thiên: "Cảm ơn thầy Lạc đã chuyển tiếp."

 

Lạc Quân Thiên trả lời rất nhanh: "Chỉ là chuyện nhỏ thôi."

 

Cố Nguyên nhìn mấy chữ kia, không biết trả lời như thế nào, đành phải gửi tới một icon mặt cười.

 

Lạc Quân Thiên lại hỏi: "Xem kịch bản thế nào rồi?"

 

Gần đây Cố Nguyên đúng là đang dành thời gian nghiên cứu kịch bản, cũng thỉnh giáo Ninh Tam Việt qua wechat không ít vấn đề nội dung kịch bản, hiện tại thấy Ảnh đế tiền bối Lạc Quân Thiên chủ động hỏi tới, bèn vội vàng trả lời: "Gần đây có vài thắc mắc, vẫn đang suy nghĩ."

 

Lạc Quân Thiên: "Thắc mắc gì, không ngại nói cho tôi nghe một chút chứ?"

 

Nếu như là bình thường, Cố Nguyên chắc chắn sẽ ngại làm phiền Lạc Quân Thiên, dù sao người ta cũng là đại ảnh đế, còn cô chỉ là một người mới khá may mắn mà thôi, nhưng nếu ảnh đế đã chủ động hỏi, cô cũng đành nói ra.

 

Cô lập tức liệt kê từng vấn đề khi đọc kịch bản, chia làm 1,2,3,4,5 phần.

 

Lạc Quân Thiên nhìn thấy mấy vấn đề Cố Nguyên gửi tới, gửi lại cho cô một câu: "Cô quy củ gửi thắc mắc của bản thân cho tôi như vậy, có phải rất giống học sinh tiểu học hỏi bài thầy giáo không?"

 

Cố Nguyên nhìn câu hỏi anh, không nhịn được cười rộ lên, hình như rất đúng nha!

 

Cô đành phải giải thích: "Thầy Lạc là tiền bối, ở trước mặt ngài, tôi đúng là một học sinh tiểu học, cần phải học tập thật tốt."

 

Lạc Quân Thiên: "Thứ nhất, không cần một câu hai câu gọi "ngài", cũng không cần gọi thầy Lạc nữa, xưng hô này tôi chịu không nổi, cô cứ trực tiếp gọi tôi là Quân Thiên đi."

 

Cố Nguyên đương nhiên ngượng ngùng gọi tên người ta, vẫn gọi thầy Lạc như cũ, chẳng qua không khách sáo gọi "ngài" nữa.

 

Lạc Quân Thiên thấy vậy cũng không nói gì, nhanh chóng giải đáp từng thắc mắc của cô, trong đó có một chỗ, Lạc Quân Thiên cũng cảm thấy ý kiến của Cố Nguyên rất có đạo lý, anh muốn cầm kịch bản tìm đạo diễn bàn lại lần nữa.

 

Giải quyết xong những vấn đề này, không sai biệt lắm đến giờ ăn cơm, Cố Nguyên nhìn cuộc đối thoại giữa mình và Lạc Quân Thiên, đột nhiên nhớ tới khát vọng của Trần Vũ Đình, không thể không bất đắc dĩ lên tiếng.

 

"Thầy Lạc, tôi có một người bạn cùng phòng là fan của anh, anh có thể tặng cậu ấy một chữ ký to không?"

 

"Đương nhiên là được, nói cho tôi tên của cô ấy, lần sau cô tới công ty thì tìm tôi lấy."

 

Wow!

 

Cố Nguyên nở nụ cười, con người Lạc Quân Thiên này thật tốt!

 

Loại tâm tình tốt này vẫn duy trì cho đến khi xuống lầu ăn cơm, khóe môi Cố Nguyên luôn cong lên.

 

Nhiếp Ngộ và Quý Kỳ Sâm nhìn thấy tình cảnh này, hai mặt nhìn nhau.

 

Cuối cùng Nhiếp Ngộ mở miệng: "Mẹ ơi, tâm trạng không tệ ạ?"

 

Cố Nguyên gật đầu: "Đúng vậy!"

 

Nhiếp Ngộ: "Có chuyện gì vậy? Là chuyện gì tốt sao?

 

Trong lúc nói chuyện, ba mẹ con đã ngồi trước bàn ăn, Cố Nguyên cười nói: "Lạc Quân Thiên thật sự rất không tệ, không chỉ dẫn dắt mà còn giúp đỡ mẹ không ít."

 

Giúp đỡ không ít?

 

Quý Kỳ Sâm bất động thanh sắc nói: "Mẹ, mẹ có phiền toái gì thì có thể nói ra, để Nhiếp Ngộ nghĩ biện pháp giải quyết cho mẹ, nghệ sĩ dưới trướng cậu ta rất nhiều."

 

Nhiếp Ngộ: "Đúng vậy, tùy tiện xách ra một người cũng lợi hại hơn Lạc Quân Thiên kia gấp trăm lần."

 

Lời này Cố Nguyên không đồng ý lắm: "Thầy Lạc người ta là nghệ sĩ tài đức vẹn toàn, sao lại tùy tiện xách ra một người ra cũng giỏi hơn được? Hơn nữa mấy vấn đề này của mẹ, cũng chỉ có thầy Lạc mới giúp được thôi."

 

Nhiếp Ngộ im lặng một hồi, bị một loại cảm giác nguy cơ không thể nói đập vào mặt, cầu cứu nhìn về phía Quý Kỳ Sâm.

 

Quý Kỳ Sâm: "Mẹ, xem ra thầy Lạc đó thật sự không tệ."

 

Cố Nguyên nở nụ cười: "Đúng vậy, cậu ấy rất tốt, đối với người khác cũng rất nhiệt tình, mẹ đôi khi còn cảm thấy, có lẽ cậu ấy chính là ánh sáng trong sự nghiệp diễn xuất của mẹ đó."

 

Nhiếp Ngộ hít một hơi khí lạnh, đã sùng bái đến mức này luôn rồi?

 

Quý Kỳ Sâm cười nói: "Phải không, anh ta giúp mẹ cái gì vậy?"

 

Cố Nguyên nhìn thoáng qua Nhiếp Ngộ, không đề cập đến Lục Chi Khiêm kia.

 

Bây giờ mà nhắc tới Lục Chi Khiêm, không chừng Nhiếp Ngộ sẽ thấy xấu hổ, sự tình đã qua lâu rồi, cô cũng không muốn nhắc lại làm con trai ngượng ngùng.

 

Vì thế Cố Nguyên bắt đầu nói đến Lạc Quân Thiên giúp mình giải đáp thắc mắc trong kịch bản, còn đáp ứng cho bạn cùng phòng chữ kí thật to.

 

Nhiếp Ngộ nghe mà đau đầu, anh đột nhiên nói: "Mẹ, con phải cho mẹ xem mấy tin tức."

 

Cố Nguyên buồn bực: "Tin tức?"

 

Nhiếp Ngộ vội vàng cầm lấy điện thoại di động, đặt ở trước mặt Cố Nguyên, lần lượt cho cô xem.

 

Trên đó tất cả đều là về tin tức đen của Lạc Quân Thiên, anh ngủ với fan như thế nào, fan mang thai anh còn yêu cầu đối phương phá thai, hơn nữa còn không trả chi phí, rồi anh có mấy đứa con riêng,...

 

Cố Nguyên nhìn mà hoa cả mắt, cuối cùng dùng ánh mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn Nhiếp Ngộ: "Mấy tin tức vừa nhìn đã biết không có thật này, con cũng tin sao?"

 

Nhiếp Ngộ nghe mẹ mình nói vậy, sống lưng lập tức cứng đờ.

 

Sao anh cảm thấy ánh mắt mẹ nhìn anh, giống như đang hoài nghi chỉ số thông minh của anh nhỉ?

 

Cố Nguyên trực tiếp tắt điện thoại, ngữ điệu nghiêm túc nói: "Mẹ đương nhiên biết trong giới tương đối hỗn loạn, cũng biết nên bảo vệ mình như thế nào, biết chừng mực trong mọi chuyện. Ngược lại là con đó Nhiếp Ngộ, con không phải thái tử gia trong giới giải trí sao, hiện tại trong giới giải trí rất loạn, con là thái tử gia của giới giải trí, chẳng lẽ không nên bẻ thẳng luồng gió lệch này sao? Con xem xem, đây là tin tức bịa đặt ở đâu nè, vậy mà còn để truyền loạn khắp nơi. Thầy Lạc là người quang minh lỗi lạc, làm sao có thể để phát sinh loại chuyện này chứ?"

 

Nghe mẹ dạy dỗ, Nhiếp Ngộ nói không nên lời.....

 

Quý Kỳ Sâm ho khan một tiếng: "Mẹ nói đúng, Nhiếp Ngộ, cậu nên chỉnh đốn lại mấy chuyện này đi."

 

Cố Nguyên: "Còn con, Kỳ Sâm, con không để ý là tối nay con ho hơi nhiều sao? Ngày mai nhớ đến bệnh viện kiểm tra nhé, mùa này rất dễ bị cảm lạnh."

 

Quý Kỳ Sâm lập tức ngừng ho.

 

Mẹ, con đã làm gì sai chứ!

break

Báo lỗi chương