Nữ chính của "Cung điện huyền bí" lại là Cố Nguyên?
Sắc mặt Hoắc Tư Giai trở nên trắng bệch trong nháy mắt: "Không, sao có thể, Cố Nguyên chưa từng đề cập tới mà, lúc chúng ta chê cười cậu ta, cậu ta cũng có nói gì đâu!"
Nói xong, cô ta vội vàng cầm lấy điện thoại di động. Đương nhiên cô ta không tin chuyện này, con nhỏ Trần Vũ Đình này cho rằng loại lời nói dối có thể bị vạch trần ngay lập tức này có ý nghĩa gì sao?
Lúc này đã có bạn học khác lấy điện thoại ra, quả nhiên đoàn làm phim "Cung điện huyền bí" đã công bố hình ảnh chính diện của nữ chính, vẫn là bộ trang phục kia, vẫn là kiểu trang điểm kia, nữ chính Doanh Doanh đứng dưới tường cung, bên trong cung điện có chút u ám, ánh đèn màu đỏ rực rỡ, cùng với gương mặt thanh linh quật cường của cô gái cổ đại, ánh mắt trong suốt như có thể nhìn thấu lòng người.
Đôi mắt trong tấm ảnh dường như biết nói, một đôi mắt thấm đẫm chuyện xưa.
Một đám người vây đến xem, ai nấy đều thán phục không thôi.
"Oa, đây là Cố Nguyên nè, không ngờ Cố Nguyên hóa trang xong là như vậy!"
"Sao tớ cảm thấy nữ chính này vừa giống Cố Nguyên, nhưng lại giống như một người khác nhỉ? Chẳng lẽ đây chính là nhập diễn trong truyền thuyết?"
"Tớ cũng cảm thấy vậy, khuôn mặt này, đôi mắt này của Cố Nguyên không có biến hoá gì lớn, nhưng nhìn thoáng qua lại có một cảm giác khác biệt."
Trong sự thán phục của mọi người, khuôn mặt Hoắc Tư Giai đỏ bừng, nữ chính của "Cung điện huyền bí" kia thật sự là Cố Nguyên?
Cô ta quay đầu định bỏ ra ngoài.
Ai ngờ đột nhiên một người bạn cùng lớp ngẩng đầu, vừa vặn nhìn thấy cô ta, lập tức nhớ tới lời cô ta nói ban nãy: "À, kỳ thật vừa rồi Tư Giai nói rất đúng, đạo diễn Ninh Tam Việt tuyển diễn viên, đương nhiên là xem xét cả về thực lực lẫn nhân phẩm, có thể được chọn là nữ chính trong "Cung Điện huyền bí" quả nhiên là người rất giỏi! Đây là dựa vào diễn xuất thật, dựa vào thực lực chân chính đó!"
Trần Vũ Đình cũng phụ họa theo: "Đúng vậy đúng vậy, Cố Nguyên thật sự là vừa có tiền vừa có tài, hơn nữa tính cách lại tốt, rất khiêm tốn, lúc trước mọi người hoài nghi cậu ấy không được chọn, mặc dù bị oan uổng, thế nhưng cậu ấy cũng không nói lấy một tiếng! Nhưng mà không thể phủ nhận, Tư Giai vẫn rất có ánh mắt nha, liếc mắt một cái đã nhìn ra Cố Nguyên dựa vào thực lực dành được nữ chính trong "Cung điện huyền bí"."
Hoắc Tư Giai: Không! Tôi không có! Tôi cho rằng người đó không phải Cố Nguyên!
Nhưng mà vừa rồi cô ta nói lớn tiếng như vậy, mọi người trong lớp ai cũng nghe được rõ ràng rồi!
Bây giờ lật mặt nói xấu nữ chính "Cung điện huyền bí" là không thể nào, lời nói ra lại càng không thể thu hồi được nữa!
Vậy nên vừa rồi cô ta khen Cố Nguyên, nói Cố Nguyên dựa vào thực lực mà đi lên??
Hoắc Tư Giai trong lòng đầy ảo não, thật sự hận không thể cho mình một cái tát, cô ta rảnh rỗi lắm hay sao mà phải đi khen nữ chính "Cung điện huyền bí" kia chứ, cứ tùy tiện nói bậy gì đó cũng tốt hơn khen nữ chính bộ phim này!
Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, ai biết Cố Nguyên lại là nữ chính của "Cung điện huyền bí" chứ?!
Các bạn học xung quanh nhìn vẻ mặt ảo não của Hoắc Tư Giai, nhịn không được nở nụ cười.
Đây thật đúng là tát thẳng vào mặt mà, Hoắc Tư Giai khẳng định đang hận không thể một cước đá chết người vừa rồi khen Cố Nguyên!
Mà trong lúc Hoắc Tư Giai đang buồn bực ảo não không nói gì, vừa vặn Cố Nguyên đi tới, lập tức một đám bạn học đều nhào tới, vây quanh cô hỏi cái này cái kia, có người hỏi cô có thể giới thiệu bọn họ với Ninh Tam Việt một chút không, có người hỏi đoàn làm phim nếu thiếu vai phụ thì có thể nói đạo diễn cho bọn họ một cơ hội phỏng vấn hay không, cũng có người trực tiếp hỏi: "Cố Nguyên, Cố Nguyên, tớ thật sự rất muốn gặp Lạc Quân Thiên, tớ có thể đi thăm ban cậu được không? Chỉ cần nhìn Lạc Quân Thiên một cái là được, aaa Lạc Quân Thiên của tớ!"
—— Đây là một fan não tàn của Lạc Quân Thiên.
Lời này vừa nói ra, bên cạnh Cố Nguyên lập tức vây quanh một vòng người, tất cả mọi người đều trông mong nhìn cô, ngay cả hai người bạn tốt Trần Vũ Đình và Vương Nguyệt Hàm cũng lộ vẻ chờ mong: "Cố Nguyên, chờ sau này cậu vào đoàn, quen biết Lạc Quân Thiên, có thể xin chữ ký cho bọn tớ không, a a a a, nếu có thể kí to to một xíu thì càng tốt!"
Trong sự hâm mộ, sùng bái của một đám bạn học, cuối cùng Cố Nguyên cũng giết ra một con đường máu về nhà.
Sau khi về nhà, thế mà Kỳ Sâm cũng ở nhà cùng Nhiếp Ngộ, hai anh em ngồi trong phòng khách, không biết đang nói gì.
Cố Nguyên ngỡ ngàng: "Các con đây là?"
Thấy hai đứa con trai ngồi như vậy, theo lý thuyết thì đây là hình ảnh rất đỗi bình thường, nhưng đối với Cố Nguyên mà nói, đây thật sự là quá hiếm thấy.
Còn hiếm hơn nữa là hai đứa con trai đồng thanh nói: "Không có gì."
Sau khi nói xong, cả hai quay mặt nhìn đối phương một cái, trên mặt Quý Kỳ Sâm lộ ra biểu tình ghét bỏ, sau đó mới ho nhẹ một tiếng, nói: "Mẹ, con thấy hôm nay công bố ảnh tuyên truyền của mẹ, phản ứng trên mạng rất tốt."
Nhiếp Ngộ cũng vội vàng nói: "Đúng vậy, ảnh của mẹ quá đẹp luôn, con đang định hỏi mẹ, mẹ có muốn con chuyển tiếp pr một chút không?
Cố Nguyên vừa nghe, vội vàng ngăn cản: "Không cần, không cần! Bây giờ mẹ vẫn chưa vào đoàn phim, không có thành tích gì, vai diễn lần này đoạt được cũng là do may mắn, vậy nên mẹ nhất định phải kiên định mà quay phim, tạo ra thành tích của mình, dựa vào diễn xuất để chinh phục khán giả. Bây giờ con mà chuyển tiếp cho mẹ thì khác gì mẹ cọ nhiệt để nổi lên chứ!"
Nhiếp Ngộ nghe vậy đành phải nói: "Mẹ, vậy đội ngũ chuyên gia trang điểm con chuẩn bị cho mẹ, mẹ xem có phù hợp không?"
Cố Nguyên lắc đầu: "Cũng không cần, mẹ mới bắt đầu diễn xuất, đương nhiên phải tự coi mình là người mới, đã là một người mới, sao có thể trực tiếp phô trương mang theo chuyên gia trang điểm tới đoàn phim chứ, người khác sẽ nghĩ mẹ thế nào đây? Mẹ phải khiêm tốn!"
Nhiếp Ngộ, Quý Kỳ Sâm: "..."
Quý Kỳ Sâm vốn có kế hoạch "hiếu tử nâng đỡ mẹ nổi tiếng", nhưng hiện giờ nhìn thấy một màn trước mắt này, ngay cả nói cũng không dám nói ra.
Nhiếp Ngộ hít sâu một hơi: "Mẹ ơi, mẹ quả nhiên có phẩm chất của nghệ sĩ hai mươi lăm năm trước, không thổi phồng, không khoe khoang, kiên định làm nghệ thuật."
Nói xong lời này, anh nhìn về phía Quý Kỳ Sâm bên cạnh: "Nhân phẩm của mẹ chúng ta không hề giống với mấy đám yêu diễm ngoài kia, đúng không?"
Đương nhiên Quý Kỳ Sâm chỉ có thể gật đầu: "Diễn xuất của mẹ rất tốt, tất nhiên khinh thường kiểu vượt xe đường cong rồi, mẹ nhất định có thể dựa vào thực lực bản thân tạo ra một mảnh trời trong giới giải trí."
Cố Nguyên rất đồng ý lời của hai đứa con trai nhà mình, bọn họ đã nói trúng lời trong lòng cô rồi.
Hiện tại thông qua Weibo cùng với các diễn đàn, cô đã hiểu rõ được giới giải trí, biết trong giới giải trí có nhiều cách để nổi lên, nhưng cô không muốn như vậy, cô muốn dựa vào thực lực của mình bù đắp cho sự tiếc nuối hai mươi lăm năm trước, mà không phải trực tiếp mượn lực hai đứa con trai Bá tổng nâng đỡ lên.
Lúc này Gia Cát quản gia đi tới, hỏi khi nào muốn ăn bữa tối, Cố Nguyên thuận miệng nói: "Kỳ Sâm, đừng trở về vội, cũng ở lại đây ăn đi."
Quý Kỳ Sâm hiếm khi không có ý kiến, đồng ý.
Cố Nguyên thấy vậy thì rất cao hứng, nghĩ đến hai đứa con trai càng ngày càng hài hoà chung sống, khoảng cách tới tình anh em mến thương, giúp đỡ lẫn nhau cũng không xa đâu nhỉ?