Mỹ Thực: Quán Nhỏ Thang Ký Ở Công Trường

Chương 25: Bán cơm hộp thôi mà, chế biến ngon đến thế làm gì?

Trước Sau

break

Ớt băm này là do Thang Viên tự làm, không phải loại bán ngoài chợ. Loại ngoài chợ thì không đáng giá trăm tệ nhưng món do con gái bà làm ngon như thế, đúng là xứng đáng trăm tệ.
“Không nhiều đâu.” Vị tổ trưởng chiều nay đã đi mấy chợ mua thử món ớt băm, không có nơi nào ngon bằng của Trương Phượng Hà, món ớt băm của bà đúng là đáng đồng tiền.
Cuối cùng, Trương Phượng Hà cũng nhận tiền.
Bên phía công trường, cuối cùng ông chủ Lý cũng mua được một phần cơm hộp  Thang Ký. Lão ta chen ra từ đám đông, nhanh chóng trở về quầy của mình.
Ôi chao, đùi gà mật ong này đẹp quá! Lão ta thừa biết mình không thể làm ra món đùi gà mật ong đẹp như vậy. Dù là người trong nghề hay không, chỉ nhìn thôi cũng biết hộp cơm này chắc chắn rất ngon.
Lão ta cắn thử một miếng đùi gà mật ong, suýt chút nữa thì nghẹn vì bất ngờ.
Ăn một miếng nấm xào trứng, lại một lần nữa suýt nghẹn.
Ăn thêm một miếng gỏi mộc nhĩ củ sen, lại suýt nghẹn tiếp.
Trái tim lão ta chìm xuống.
Tiêu rồi, tiêu rồi!
Có món cơm hộp ngon thế này, chắc chắn quầy cơm của mình không cạnh tranh nổi! Tiêu rồi, tiêu thật rồi!
Có lẽ mình phải rời khỏi đây, chuyển sang công trường khác thôi.
Lão tag tức tối nhìn về phía quầy cơm hộp  Thang Ký.
Bán cơm hộp thôi mà, chế biến ngon đến thế làm gì?
Có thể làm ra món ăn ngon thế này, sao không mở nhà hàng, lại đi bán cơm hộp ở đây chứ?
Hừ! Hừ! Hừ!
Vừa hậm hực, lão ta vừa nhét thêm đồ ăn vào miệng.
Rồi lại cảm thấy mình thật không đáng mặt, sao lại ăn cơm hộp của đối thủ chứ. Lão ta phì phì vài tiếng, đặt hộp cơm sang một bên, quay mặt đi, không đụng đến nữa.
Ba giây sau… Lão ta cầm lại hộp cơm.
Hu hu, thật thơm quá đi.
Ăn đến giọt nước xốt cuối cùng, ông chủ Lý liếm sạch, hậm hực ném hộp vào thùng rác.
Hừ, mình tuyệt đối không bao giờ ăn cơm hộp  Thang Ký nữa.
Tuyệt đối không!
Đúng lúc ấy, lão ta nghe thấy tiếng Thang Dương hô lên: “Chỉ còn lại phần cuối cùng thôi, chỉ còn lại phần cuối cùng, mai lại đến nhé!”
Gì cơ? Chỉ còn một phần cuối cùng thôi á? Ông chủ Lý liền chạy vội về phía quầy cơm: "Để phần cuối cùng đó cho tôi! Cho tôi!”
Giành được hộp cơm cuối cùng, lão ta ngồi xổm xuống ăn.
Thơm thật, thơm đến mất cmn hồn luôn, sao lại có thể ngon đến vậy chứ!!!

(Ủa chú =))))

***
Sau hai ngày tiếp tục bán cơm hộp, Thang Viên và Thang Dương cuối cùng cũng được nghỉ sau một tuần làm việc liên tục.

Nghe tin rằng ngày mai Chủ nhật cơm hộp  Thang Ký sẽ nghỉ, nhóm chat của khách hàng lập tức trở nên sôi động như tiếng sấm giữa mùa hè.
[Gì cơ? Ngày mai nghỉ á? Thế ngày mai tôi ăn gì?]
[Đúng thế, ông chủ, các cậu nghỉ rồi chúng tôi ăn gì đây! Ứ chịu đâu!!!]
Thang Dương cười và nhắn lại: [Mọi người có thể ăn quán khác mà.]
[Quán khác? Cơm hộp quán khác sao mà ngon bằng cơm nhà cậu được!]
[Đúng thế! Cơm hộp của các người ngon hơn hẳn! Không có quán nào sánh được đâu!]
Cơm hộp quán khác ăn một thời gian là ngán, còn cơm hộp của  Thang Ký thì không bao giờ ngán, ăn mãi không chán!
Tiểu Ưu nhảy vào nhóm chat: [Ông chủ, ngày mai thật sự không bán ạ? Không được đâu, không có cơm của các anh, tôi biết sống sao đây! Xin ông chủ thương tôi mà!]
Thang Dương vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ: [Thật xin lỗi mọi người.]
Sau khi xác nhận rằng ngày mai cơm hộp  Thang Ký sẽ không mở cửa, nhóm chat ngập tràn những lời than thở.
Thang Viên xem tin nhắn trong nhóm mà không nhịn được cười. Thoáng nhìn thấy ngón tay cái của Thang Dương, cô nắm lấy tay anh và xem xét kỹ.
Trước đó khi làm việc ở công trường, ngón tay cái của Thang Dương không may bị gạch rơi trúng và bầm tím. Giờ đây, vết bầm đã mờ đi nhiều.
Thang Dương gãi đầu: "Dấu bầm gần như biến mất rồi, không sao đâu em.”
Cô thả tay anh trai ra.
Khi cha mẹ là Trương Phượng Hà và Thang Gia Phúc tan làm về, Thang Viên đề nghị: “Mẹ, mai cha mẹ cũng được nghỉ, nhà mình mua một con gà mái già về hầm, bồi bổ sức khỏe cho mọi người nhé mẹ.”
Chỉ trong một tuần ngắn ngủi, lợi nhuận từ cơm hộp đã đạt đến vài nghìn tệ. Cả nhà bỏ tiền mua con gà để bồi bổ thì Trương Phượng Hà cũng thấy đáng. Bà nói: "Mai mẹ sẽ đi chợ sớm để mua.”
Thang Viên suy nghĩ thêm và nói: "Mua thêm ít xương ống nữa, gà và xương ống hầm lên để nấu cơm gà nấu đậu Hà Lan.”

“Cơm gà nấu đậu Hà Lan?” Thang Dương nghiêng đầu, yết hầu anh chuyển động, tưởng tượng được độ ngon của món cơm gà nấu đậu Hà Lan mà em gái sắp nấu.

break

Báo lỗi chương