Mặc dù cậu đã dỗ Giang Hạc Giác thỏa mãn nhưng vẫn không tránh được phải khẩu giao và chân giao cho hắn.
Mỗi lần như vậy, Hứa Chu đều cảm giác được người đàn ông đều lưu luyến mà cọ vào miệng lỗ nhỏ non nớt ướt át sưng đỏ của cậu, muốn đâm vào trong giống như bị mê hoặc.
Lúc này, cậu sẽ cố ý để tiếng rêи ɾỉ của mình to hơn, giọng vừa nũng nịu vừa mềm, ngọt đến da^ʍ đãиɠ.
Dương vật của hắn hưng phấn đển nổi đầy gân xanh vì bị trêu chọc, lỗ ŧıểυ trên quy đầu chảy ra dịch tuyến tiền liệt nóng bỏng, mất khống chế muốn không màng tất cả đâm dương vật của mình vào trong.
Nhưng lúc này, chỉ cần Hứa Chu đỏ mắt khóc lóc kêu đau, mặt đầy tủi thân nhìn bọn họ thì đám đàn ông đều ngoan ngoãn bỏ cuộc, hôn hít để an ủi cậu.
Chiêu này lần nào cũng hữu dụng.
Bởi vì thiên vị và mềm lòng nên bọn họ chịu thua, âu yếm phục tùng và nghe lời cậu.
Dương vật của Giang Hạc Giác bị tra tấn đến mức sắp nổ tung, hai tay xoa bóp cặp mông trắng mềm, ngón tay dính đầy nước dâm muốn nới lỏng lỗ sau.
Hứa Chu giật mình, vội vàng đưa tay ôm mặt người đàn ông, đôi môi mềm hôn khẽ lên mặt hắn: “Đừng vội… Chồng, là của anh hết…”
Giọng nói dịu dàng nũng nịu ẩn chứa tiếng thở dốc dính nhớp, giống như quả ngọt thơm ngon chín rục, dụ dỗ con quỷ chết đói đang rình dưới gốc cây.
Hắn nói: “Từ nay về sau Chu Chu chính là của anh…”
Dương vật của hắn còn to hơn cả tay của cậu, nếu thật sự bị thứ đó cắm vào, cậu không chết cũng mất nửa cái mạng.
Hứa Chu ban đầu chỉ hơi sợ chuyện quan hệ tìиɧ ɖu͙©, nhưng sau khi làm với mấy người đàn ông, hiện tại cậu cực kỳ sợ!
Cậu không biết mắt mình bị gì, đám người này đều có dương vật to như ăn thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ, vừa to vừa dài.
Dương vật lừa, đều đáng bị băm nát!
Giang Hạc Giác ôm Hứa Chu lăn lộn một lúc, hắn đang ở độ tuổi huyết khí dồi dào, ôm người trong lòng lại không cho làm khiến hắn cực kỳ khó chịu.
Đùi Hứa Chu bị cọ xát đến đỏ bừng, nước dâm ngọt ngào chảy xuống đầy chân, cả người toàn là dấu hôn, đặc biệt là trên xương quai xanh, bên trên rậm rạp vết cắn đỏ, dấu hôn đỏ thắm trên làn da trắng như tuyết khiến mỹ nhân uể oải buồn ngủ trông càng mong manh dễ vỡ như sứ.
Giang Hạc Giác thấy vậy, mềm lòng cúi đầu hôn vài cái lên mặt thiếu niên.
Hứa Chu cau mày trốn tránh, lại bị túm cằm hôn mạnh, cậu bị hôn đến choáng váng không còn sức, tùy ý người đàn ông chơi đùa.
Không ngờ lúc này Giang Hạc Giác đột nhiên mở mắt.
Hắn nói: “Chúng ta kết hôn đi.”
Hứa Chu nghe vậy lập tức sợ đến tỉnh cả ngủ!
Cậu run lập cập, khó tin nhìn Giang Hạc Giác, hai mắt mở to, tràn đầy hoang mang.
Dinh dưỡng trong Giang Hạc Giác bị truyền hết cho dương vật rồi à?
Hứa Chu mím môi nói: “Em, em mới học năm hai đại học.”
Giang Hạc GIác không quan tâm nói: “Chúng ta có thể đính hôn trước, đợi đến lúc đủ tuổi kết hôn sau.”
“Nếu em cảm thấy thiếu cảm giác an toàn, vậy anh sẽ cho em.” Người đàn dịu dàng hứa hẹn, giọng nói lạnh lùng khàn khàn ái muội, dịu dàng khó thấy.
Hắn muốn có được tình yêu của mình.