Hứa Chu đau đầu, nhưng cậu không để trong lòng, dù sao còn nửa năm nữa mới đến độ tuổi pháp luật cho phép kết hôn, chỉ cần trong khoảng thời gian này làm vài chuyện, Giang Hạc Giác không còn cảm giác mới mẻ nữa hai người sẽ tự nhiên chia tay.
Hơn nữa, dù Giang Hạc Giác không buông tay, chẳng lẽ Chủ tịch Giang sẽ cho phép một đứa con ngoài giá thú làm vợ của đứa con trai bảo bối của mình được sao?
Nghĩ cũng biết là không có khả năng.
Hứa Chu chỉ cho đó là trò đùa
Cậu ngửa đầu lên. Dùng đôi mắt quyến rũ sáng lấp lánh nhìn Giang Hạc Giác, ngoan ngoãn dựa vào lòng người đàn ông, không nói gì, lại như là đã dùng hành động để trả lời.
Hứa Chu trả lời ba phải, nhưng tình ý trong đôi mắt lại chân thật như vậy, sao có thể là giả được.
Bàn tay nóng rực thò vào trong áo Hứa Chu, xoa nắn, hôn nhẹ, liếʍ cắn làn da mềm mại mịn màng.
Giọng Giang Hạc Giác khàn khàn, nửa cảnh cáo nửa lưu luyến: “ Anh coi em là vợ, em đừng coi anh là đồ ngốc.”
“Chu Chu, hình như em mệt lắm à?”
Bên cạnh vang lên tiếng nói của Tống Minh Tễ, Hứa Chu hoàn hồn lại, không nhịn được ngáp một cái khiến đôi mắt đen ướt át.
Cậu lắc đầu, dù ngoài miệng nói không sao nhưng trong lòng lại đang mắng Giang Hạc Giác.
Cái tên phiền phức kia quá tàn nhẫn, cho dù đã qua hai ngày rồi nhưng núm vυ" Hứa Chu vẫn còn đau.
Tên chó chưa từng uống sữa Giang Hạc Giác này mυ"ŧ cắn ác vô cùng, đầu vυ" non mềm bị hắn mυ"ŧ đến độ vừa đỏ vừa sưng, buổi sáng lúc Hứa Chu nịt ngực đau đến nhe răng trợn mắt, bây giờ động tác có biên độ hơi mạnh một chút đều sẽ bị ảnh hưởng đến.
Tuy đã qua một đêm nhưng ngực vẫn còn đau, điều này khiến Hứa Chu hẹn hò với Tống Minh Tễ có hơi thất thần.
Cũng may Tống Minh Tễ tính tình tốt, không hề đòi hỏi gì.
Hai người chọn quà cáp ở phố mua sắm lớn nhất thủ đô hồi lâu, từ một vài thiết bị điện tử nho nhỏ đến xe bay cao cấp, cả hành trình Tống Tễ Minh đều dịu dàng và kiên nhẫn giảng giải cho cậu.
Hắn là chuyên viên nghiên cứu cơ giáp chuyên nghiệp, còn đạt được rất nhiều giải thưởng trong lĩnh vực này, khi còn trẻ đã đạt được danh xưng thiên tài, dẫu cho máy móc gì ở trong mắt Tống Minh Tễ dường như đều là món đồ chơi đơn giản.
Hứa Chu dạo chơi cả một ngày nhưng không cảm thấy mệt mỏi, mà còn thu hoạch khá phong phú.
Giọng nói của Tống Minh Tễ hòa nhã dễ nghe, mỗi lần hắn phổ cập giới thiệu đều nói rất kỹ càng, hơn nữa còn nêu ví dụ phù hợp, lâu lâu lại pha trò trêu chọc Hứa Chu.
Giữa hai người có vô số chủ đề, Hứa Chu hận không thể chộp lấy Tống Minh Tễ bắt hắn viết hai bản báo cáo phân tích cơ giáp cho mình.
Cả ngày hôm nay, Hứa Chu vô cùng hài lòng với tầm nhìn của mình.
Đến khi vào nhà hàng, nhìn người đàn ông khi gọi món cẩn thận thỏa mãn hết nhưng món cậu thích và những thứ cậu kiêng ăn, cái vibe chồng tốt ấy khiến cậu rung động vô cùng.