Mỹ Nhân Bị Nhóm Thú Nhân Điên Phê Cưỡng Chế Ái

Chương 6

Trước Sau

break

"Ta không thể nhận được." Thư Ly lắc đầu, y đã có Mạc Luân rồi, y vẫn một lòng tin tưởng rồi Mạc Luân sẽ khá hơn thôi.

Vỏ bạc rải rác nằm trên bàn và đá liên kết màu đỏ không được thu lại, Côn chống cằm nghiêng người tiến lại gần, hắn thấy tư thế mỹ nhân hơi lui về phía sau vì bị áp bức, liền cười nói: "Ly Ly."

Hắn không còn gọi y là Thư Ly nữa, giọng điệu thân mật và nụ cười trên môi, "Ta không ghi nợ đâu."

"Coi như ta cho ngươi là ngoại lệ đi, nhưng những trị liệu sau này của Mạc Luân ngươi định lấy gì trả cho ta, vỏ bạc hay vẫn là con mồi?"

Đôi mắt Côn vừa dài lại vừa đen, lúc hắn nhìn người khác tựa như có thể kéo người ta vào một không gian tăm tối, vô cùng ngột ngạt, hắn nhìn cơ thể của mỹ nhân chỉ mới một tháng đã gầy gò trông thấy, đôi gò má gợi cảm cũng gầy đi, thêm một chút vẻ đẹp yếu ớt, mang đến một vẻ đẹp thật tuyệt vời cho khuôn mặt đào hoa ấy, nhưng sự mệt mỏi trên khuôn mặt sẽ khiến cho các thú nhân trông bộ lạc chỉ muốn đè người này xuống dưới thân cᏂị©Ꮒ không ngừng nghỉ thay vì ôm vào lòng để dỗ dành.

Hắn chậm rãi nói: "Đã hơn một tháng kể từ lúc những kẻ tranh cử cho danh xưng trưởng tộc đi thí luyện và bọn họ sẽ rất nhanh chóng quay về thôi, cho đến lúc ấy, ngươi nghĩ thủ lĩnh mới của bộ lạc có ép buộc ngươi nhận lấy đá liên kết của hắn ta hay không, hay là sẽ thực hiện quyền thừa kế của tân tộc trưởng."

Nhìn ánh mắt càng lúc càng bối rối của mỹ nhân, Côn chống cằm ghé sát lại, mái tóc dài màu nâu đỏ xõa xuống bàn, bởi vì ép sát lại nên sừng trên đỉnh đầu hắn như sắp đụng vào trán của mỹ nhân, Thư Ly nhìn khuôn mặt tuấn tú với sự chiếm hữu sâu đậm, y lắp ba lắp bắp mở miệng, "Ta, ta sẽ không tiếp nhận."

"Cái này không phải là thứ để ngươi được lựa chọn." Côn đang nghiêng người đến lại lui trở về, hắn tựa như một thú nhân lịch lãm, lịch sự giữa khoảng cách với các giống cái, không biết rằng thân dưới bị cái bàn thấp che phủ, bên dưới lớp váy da thú đã ngẩng đầu, dươиɠ ѵậŧ vừa to lớn vừa đáng sợ nhô lên trên lớp váy, kích thước to lớn dễ dàng thấy được, thậm chí Thư Ly chỉ cần nghiêng người về trước một chút đã có thể nhìn thấy dươиɠ ѵậŧ khủng bố đến cả bàn cũng không che đi được.

"Tân tộc trưởng sẽ để cho Mạc Luân sống sao." Với các thú nhân, kẻ mạnh sẽ là vua, sinh tử không hề biết sợ là gì, tất cả mọi người trong bộ lạc đều không hiểu vì sao Thư Ly còn muốn nuôi một kẻ đã nửa sống nửa chết như Mạc Luân, theo bọn họ thì một thú nhân mất đi sức mạnh và không thể nuôi sống bạn đời của mình thì nên bị loại bỏ, giống cái mỏng manh sẽ được nâng niu trong bàn tay của thú nhân khác, huống hồ gì đến một giống cái khiến cho tất cả thú nhân và thậm chí là cả giống cái khác trong bộ tộc đều thèm muốn.

"Huống hồ gì người có khả năng làm thủ lĩnh mới của bộ lạc là ai, không cần ta nói thì người ắt hẳn cũng phải biết chứ, hắn ta và Mạc Luân đã chiến đấu năm năm rồi, hắn ta sẽ để cho Mạc Luân sống sót sao, người biết mà, tính cách tàn bạo của hắn ta nhất định sẽ ép buộc ngươi tiếp nhận đá liên kết của hắn ta thôi, ép buộc ngươi phải sinh con cho hắn..." Côn không cảm thấy xấu hổ khi lăng mạ những thú nhân khác, hắn nói đó tựa là điều hiển nhiên, "Vả lại, Qua Tư bị thương, mất đi khả năng đi săn, thằng bé cần đầy đủ dinh dưỡng thì mới có thể hồi phục được, để không mất mạng trong quá trình thú luyện sẽ bắt đầu vào một tháng sau..."

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc