Mỹ Nhân Bị Nhóm Thú Nhân Điên Phê Cưỡng Chế Ái

Chương 5

Trước Sau

break

Những ngón tay thon dài của Thư Ly cầm chiếc túi vải được đặt trên mặt bàn gỗ thấp trước mặt, những chiếc vỏ bạc rơi từ miệng túi xuống, rơi "lách cách" trên mặt bàn gỗ, như đập vào trong lòng của Thư Ly.

Những chiếc vỏ sò bằng bạc nằm lộn xộn trên bàn, chỉ có chín chiếc.

"Thư Ly, chắc ngươi cũng phải biết chứ, ta rất đắt khách mà." Côn ngồi xuống trước mặt mỹ nhân, những ngón tay mảnh khảnh của hắn tùy ý di chuyển vỏ sò bạc trên chiếc bàn thấp, đôi mắt đen dài nhìn vào mỹ nhân đang bối rối bất an trước mắt, "Từng này vỏ bạc, không đủ."

Ánh mắt hắn quét qua gò má trắng như tuyết đã ửng hồng vì khóc của mỹ nhân, hàng mi dày của y dính đầy những giọt nước óng ánh, con mắt màu hổ phách ướt đẫm nước mắt không thể giấu được bất kì cảm xúc nào cả, y đang vô cùng bối rối, ngón tay của Côn lướt qua mặt bàn, nắm chặt lấy cổ tay đang đặt trên mặt bàn của mỹ nhân, đôi mắt hẹp dài mười phần chiếm hữu nhìn chằm chằm vào mắt của y, "Ngươi biết rõ ta muốn thứ gì mà."

Làn da nóng bỏng của thú nhân xuyên qua cổ tay truyền đến, Thư Ly muốn tránh nhưng lại bị ấn chặt trên bàn không thoát ra được, y dùng tay khác của mình để tách những ngón tay thon dài của thú nhân ra nhưng đối phương lại chẳng mảy may nhúc nhích chút nào, vẫn giữ chặt y như vậy, giọng của y run rẩy, "Ngươi...Ngươi thả ta ra, ngươi không thể ép...Ối a-"

Thú nhân buông tay hắn ra, Thư Ly vì dùng sức quá mạnh mà ngã ngửa ra sau trên tấm nệm da thú.

"Đương nhiên là ta sẽ không bắt buộc ngươi." Khoé môi của Côn ở một nụ cười, hắn nhìn mỹ nhân đang chống người đứng dậy từ chiếc nệm da thú, vòng eo mảnh khảnh trắng như tuyết dưới lớp áo như ẩn như hiện, trong cả bộ tộc chỉ có một mình Thư Ly che kín cả cơ thể, bất kể ở trong thời tiết nóng bức thế nào mà thôi, điều này khiến cho đám thú nhân hay trần như nhộng càng muốn lột sạch đồ trên người y, muốn xem dưới lớp áo đó là thứ đẹp đẽ gì.

Nghe thấy đối phương nói sẽ không bắt buộc y, trong lòng Thư Ly thở ra một hơi, y còn nhớ rõ lúc hai năm trước, dáng vẻ của Côn khi vừa đến bộ lạc, lúc đó trên người của Côn vẫn còn chút bồng bột của thú nhân mới lớn, không hề do dự mà bước vào nhà của y để rồi bị Mạc Luân, cũng chính là bạn đời của y đánh cho một trận, đánh đến mức sừng của Côn bị gãy, máu chảy lênh láng, Thư Ly cực kì hoảng sợ, mặc dù luôn có những thú nhân muốn chạm vào y nhưng bọn chúng cũng rất sợ hãi sức mạnh của Mạc Luân nên chưa từng làm những thứ như vậy, còn chưa kể là ở thế giới này, thú nhân không thể ép buộc giống cái được, chỉ khi giống cái tiếp nhận thú châu của bọn họ thì mới được...

"Vậy nên mời ngươi nhận lấy nó." Viên thú châu đỏ như máu tươi bị đẩy đến trước mặt Thư Ly, viên thú châu có đường kính khoảng một cm, bên trong có những hoa văn như sừng hươu, Thư Ly vội vàng giấu tay xuống bàn, thú châu kiểu này trước ngực của y cũng có một cái, chẳng qua là viên ngọc ấy màu xanh thẳm, với bên trong là những hoa văn trên thân sư tử màu vàng nâu.

Đó chính là đá liên kết, mỗi một thú nhân lúc lột xác để trưởng thành đều sẽ có một viên thú châu sáng chói, chói mắt như đá quý vậy, đó là thứ mà bọn họ giành được khi trưởng thành, là biểu tượng cho quyền giao phối, bởi vì thế giới này giống cái rất ít ỏi, vì để bảo vệ giống cái, trong mối quan hệ tìиɧ ɖu͙© hỗn loạn vẫn cần phải có sự đồng ý của giống cái, và dấu hiệu cho sự đồng ý của giống cái chính là nhận lấy đá liên kết của các thú nhân, miễn là giống cái nhận nó, đồng nghĩa với việc họ sẵn sàng làʍ t̠ìиɦ với thú nhân, lúc trước Thư Ly mới đến đây nào có biết ý nghĩa của viên đá liên kết ấy, ngốc nghếch nhận lấy thú chân mà Mạc Luân đưa cho mình...

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc