Mỹ Nhân Bị Nhóm Thú Nhân Điên Phê Cưỡng Chế Ái

Chương 12

Trước Sau

break

Ánh nắng ban mai chiếu qua ô cửa sổ nhỏ hẹp, hai cơ thể trần truồng với làn da trắng sáng đang ôm lấy nhau mà ngủ, thú nhân thân hình cao lớn với sừng nai đang ôm mỹ nhân da trắng như tuyết trong lồng ngực, mỹ nhân nằm trong vòng tay của thú nhân, làn da trắng như tuyết đầy những dầu tay và dấu hôn, nó nở rộ như bị làm nhục đầy đáng sợ, hai cánh mông đang vểnh lên vẫn còn cắm dươиɠ ѵậŧ vừa to vừa dài bên trong, hậu huyệt bị dươиɠ ѵậŧ căng ra không còn nếp nhăn, dính đầy tinh trùng trắng đục ở cửa huyệt.

Khi ánh sáng chiếu vào khiến cho Thư Ly đang nhắm mắt nhíu mày, vô thức tìm kiếm thứ để che đi, y vùi đầu vào trong lồng ngực to lớn của thú nhân, nhưng không bao lâu sau y bị đánh thức bởi cảm giác hậu huyệt bị căng đầy.

Đôi mắt hoa đào từ từ mở ra, ánh nắng buổi sớm chiếu vào khiến cho cặp mắt màu hổ phách của Thư Ly trong trẻo và xinh đẹp, ánh mắt ngây thơ của mỹ nhân và cảm giác da thịt cận kề vào buổi sáng sớm khiến Côn lại cương cứng, dươиɠ ѵậŧ đang cắm vào hậu huyệt ngủ cả một đêm bây giờ lại cứng ngắc, lấp đầy cửa huyệt mềm mại.

Bên trong hậu huyệt vẫn ngậm đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc của thú nhân hôm qua bắn vào, bụng dưới cũng hơi phình lên, hậu huyệt sưng tấy dần đánh thức Thư Ly khi ý thức y còn mơ màng trong đêm trăng, đôi mắt tránh né ánh mắt trời lại bắt gặp đôi mắt đen dài của Côn, vết đỏ dưới mi mắt của thú nhân lại dần sáng lên, du͙© vọиɠ dâng lên trong đôi mắt khiến Thư Ly muốn trốn tránh, vốn dĩ y đang nằm trong lồng ngực của thú nhân, lại giãy giụa lấy hai tay ôm lấy cổ của thú nhân, cố bò về phía trước.

Côn mỉm cười ngồi dậy, dươиɠ ѵậŧ ở trong hậu huyệt vừa rút ra được một nửa giờ lại thúc vào toàn bộ, tϊиɧ ɖϊ©h͙ ở chỗ giao hợp của hai người chảy ra, y hoảng sợ hét lên rồi ngã người về phía sau, được cánh tay rắn chắc của thú nhân kéo vào lòng, Côn nhìn vẻ mặt mờ mịt ủy khuất của mỹ nhân liền đưa tay nhéo đôi má của y, vui vẻ tán thưởng, "Ly Ly thật biết chủ động."

"Ngươi thả ta ra, Côn, ta không muốn nữa…A…" Thư Ly không thể chịu đựng thêm nữa, bởi vì thú nhân quá cao lớn khiến hai chân của y không cách nào chạm đất, y cố gắng dùng hai chân để nhấc hông lên, nhưng lại bị hông của đối phương thúc lên khiến cơ thể y mềm nhũn ra, hắn đâm mạnh dươиɠ ѵậŧ vào chỗ thật sâu khiến y thét lên, "Không…Xuất ra đi, xuất đi mà…Hức a…"

Đôi mắt hoa đào lập tức trở nên mờ mịt, tuyến lệ của Thư Ly phát triển, nước mắt của t cứ tuôn ra không kìm lại được, Mạc Luân trước kia không biết y dễ khóc, mỗi khi y bật khóc liền dừng lại để an ủi y, Côn lại càng ôm Thư Ly chặt hơn, càng lúc càng đâm dươиɠ ѵậŧ vào sâu bên trong, y ở trong vòng tay của đối phương giãy giụa, càng nghĩ càng tủi thân, "Ta bảo không muốn nhưng ngươi vẫn cứ làm, đồ tồi tệ, đáng lí ta không nên nhận đá liên kết của ngươi."

Giống cái có thể nhận lấy đá liên kết xem như là đồng ý mối quan hệ của hai bên, giống cái cũng có thể trả lại đá liên kết coi như cắt đứt quan hệ, điều này cũng không có gì mới lạ đối với các thú nhân cởi mở ở thế giới này, nhưng lại khiến đôi mắt Côn tối lại, đôi mắt của hắn trông rất đa tình khi hắn cười rộ lên, nhưng khi nó chùng xuống lại vô cùng lạnh lùng bức người, ngay cả gương mặt tuấn tú đó cũng toát lên vẻ lạnh nhạt.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc