Thư Ly mơ mơ màng màng nghẹn ngào kêu lên, "Ông xã...Ông xã là..." Y dừng lại, dường như nhớ đến trước đó đã giải thích với bạn đời của mình rất nhiều lần rồi, y nuốt nước bọt nói ra những lời da^ʍ đãиɠ khiến thú nhân phát điên, "Đúng vậy, ta chỉ để cho mình ông xã làm thôi, ông xã...Ưm...a..."
Thư Ly đang nằm trên tấm da thú thì bất ngờ bị thú nhân bế lên, dươиɠ ѵậŧ vốn dĩ đã rút ra một nửa nhanh chóng đâm lại vào bên trong, tư thế này khiến cho Thư Ly mất đi ý thức trong giây lát, y hơi hé mở đôi môi mọng nước, thè lưỡi hồng hào ra, đến cả khóc y cũng không nói được lời nào, chỉ có thể rêи ɾỉ nghẹn ngào, "Sâu…Sâu quá...Ha a..."
Côn nhận ra rằng mỹ nhân đã nhầm hắn thành bạn đời Mạc Luân của y nhưng khi mỹ nhân gọi hắn một tiếng "ông xã" vẫn khiến du͙© vọиɠ của hắn tăng vọt, hắn ôm mỹ nhân đứng dậy, đôi chân nhỏ nhắn của mỹ nhân lập tức kẹp lấy eo của hắn, chỉ có thể chống đỡ cơ thể bằng dươиɠ ѵậŧ đang cắm vào hậu huyệt, Thư Ly cảm giác như mình đang rơi xuống bên dưới nhưng lại không hề chạm đất khiến y hoảng hốt ôm chặt cánh tay của thú nhân, áp sát bờ ngực rộng lớn đầy mồ hôi nóng hổi của thú nhân, nức nở, "Sâu quá...Sẽ hỏng mất thôi...Hức..."
Tại sao Mạc Luân đột nhiên trở nên xấu xa như vậy, y đã khóc lóc đến như thế này nhưng vẫn không dừng lại để dỗ dành y.
Thư Ly mơ màng cụp mắt thút thít, nhưng những lời vang bên tai khiến y bừng tỉnh ngay lập tức.
"Ly Ly nghĩ đến Mạc Luân sao, hắn ta đang nằm ở bên ngoài kìa..."
"Hức..." Thư Ly bị cᏂị©Ꮒ đến đầu óc mơ màng lập tức tỉnh lại, y trong thoáng chốc đã quên mất mình và Côn đang làm gì ở y xá, tựa như đã về đến nhà, y đang bị thú nhân khác đặt dưới thân ra vào không ngừng, chỉ cách căn phòng của bạn đời của mình một bức tường, y vùng vẫy nhưng y càng vùng vẫy thì dươиɠ ѵậŧ càng đâm vào sâu bên trong hậu huyệt, "Không...không, không muốn đâu...A, không muốn..."
"Đáng yêu quá." Côn cúi đầu cắn môi mỹ nhân trong ngực, cạy mở hàm răng, đem tất cả tiếng rêи ɾỉ giãy giụa của mỹ nhân nuốt vào trong cổ họng, đầu lưỡi hung hăng xâm nhập, dươиɠ ѵậŧ chôn sâu hậu huyệt chảy nước dâm ròng ròng cũng bắt đầu tàn bạo thúc sâu vào, nó sâu đến nỗi Thư Ly gục xuống, ngón chân cuộn tròn lại, nằm trong ngực thú nhân mềm nhũn cả ra, để mặc cho hắn muốn làm gì thì làm.
dươиɠ ѵậŧ hồng hào cọ xát với cơ bụng săn chắc của thú nhân, kí©ɧ ŧɧí©ɧ ma sát cùng với sự sung sướиɠ khi hậu huyệt bị đâm khiến cho dươиɠ ѵậŧ nhỏ xíu mất khống chế, cứ bắn nước ròng ròng, Thư Ly cảm thấy bản thân sắp bị dươиɠ ѵậŧ to dài của thú nhân cᏂị©Ꮒ chết, làʍ t̠ìиɦ mãnh liệt như vậy khiến cho y gần như ngất đi, cả người mềm nhũn thành một vũng nước trong vòng tay của thú nhân.
Khi y đang quỳ trên tấm da thú, ưỡn mông nghênh đón dươиɠ ѵậŧ của thú nhân, bị thúc đến xuất tinh, dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc quánh nóng hổi đánh thức y khỏi cơn đê mê rồi lại nhấn chìm vào bể du͙© vọиɠ, dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi bắn vào bên trong hậu huyệt, nhiều đến mức khiến bụng dưới của y phồng lên, nửa người trên của y mềm nhũn nằm trên tấm da thú, hoàn toàn phải dựa vào thú nhân giữa lấy eo để y nâng mông cao lên.
Cảm giác căng phồng như vậy khiến y có một cảm giác như mình đang mang thai trứng của dã thú, y mơ mơ màng màng dùng tay vuốt ve phần bụng dưới chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ và hình dạng của dươиɠ ѵậŧ đang phồng lên, oà khóc nức nở, "Không, không muốn mang thai...Hức hức...a...a..."