Mưu Trang Thiên Hạ

Chương 5: Cố thị

Trước Sau

break

“ŧıểυ thư… ŧıểυ thư…”

 

Một thiếu nữ mười lăm, mười sáu tuổi bước đi loạng choạng, vạt áo màu hồng đào nhuộm một mảng đỏ tươi, máu loãng chảy ra từ những kẽ hở giữa những ngón tay nàng che ngực, nhỏ xuống dưới góc váy.

 

“Thanh nhi… Thanh nhi…”

 

Quay đầu lại, một phu nhân mặc đối khâm màu xanh đậm đang nằm trên mặt đất, bà run rẩy đưa tay ra, lông mày rất dịu dàng, nhưng trên cổ lại có một vệt máu, máu tươi vương vãi ra khắp nơi, nhuộm đỏ mặt đất.

 

Nữ tử trên giường đột nhiên mở mắt ra.

 

Tiếng mưa rơi tí tách ngoài cửa sổ, mùi mực lượn lờ trong phòng, ngọn nến yếu ớt bập bùng, hóa ra lại là một giấc mơ.

 

Sở Thanh không ngờ mình thật sự có kiếp sau.

 

Thế nhưng thay vì nói đây là kiếp sau, chẳng bằng nói linh hồn của nàng đang chiếm giữ thể xác của người khác.

 

Nàng bị Tô Ngưng Sương sai người cắt cổ tay chảy máu đến chết ở hậu viện Tô phủ, khi mở mắt lần nữa, nàng đã trở thành Ngôn Thanh Ly, nữ nhi ngoài giá thú của đương kim triều thần Ngôn quốc công lưu lạc ở Việt Châu.

 

Tuy nhiên, lần này nàng thập tử nhất sinh, chớp mắt đã hơn năm năm, hơn nữa nàng ở Việt Châu tĩnh dưỡng cũng hơn một năm, kẻ thù của nàng đã sống yên ổn ở Thịnh Kinh được sáu năm.

 

Thật sự đã quá lâu.

 

Nằm yên một lúc, Ngôn Thanh Ly đứng dậy bước xuống đất, mái tóc dài đen bóng xõa ra sau lưng, tôn lên một thân da thịt như sương như tuyết.

 

“Mưa vẫn chưa tạnh, không cần phải vội, nàng ngủ tiếp đi.” Phía sau lưng nàng truyền đến một giọng nói trong trẻo của nam tử.

 

“Tứ điện hạ nên đánh thức ta.”

 

Ngôn Thanh Ly mặc xong quần áo mới xoay người lại, một khuôn mặt nhỏ nhắn bằng bàn tay sáng ngời rực rỡ, khiến cho ngày mưa bên ngoài tựa hồ sáng sủa hơn một chút.

 

Ngày thường nàng sẽ không ở lại chỗ này, nghĩ đến cơ thể Ninh Thiên Lân hồi phục ngày càng tốt, đêm nay sẽ kết thúc muộn một chút, nàng mới có thể mệt đến ngủ quên đi.

 

Nam tử trên giường quần áo xộc xệch, khuôn mặt hơi gầy, nước da tái nhợt, giống như người sống trong bóng tối lâu ngày không thấy ánh sáng, nhưng hắn lại cực kỳ ưa nhìn, tóc đen buộc nửa, nụ cười ấm áp, toàn thân toát lên sự cao quý như trúc mặc.

 

Ninh Thiên Lâm cười nhạt nói: “Nhìn nàng ngủ say, ta muốn cho nàng ngủ thêm một chút.”

 

Ngôn Thanh Ly đẩy một chiếc xe lăn ra, đến bên giường Ninh Thiên Lân sửa sang lại quần áo, cẩn thận nâng hắn dậy, “Với tình hình hiện tại, trong vòng nửa năm nữa, chân của Tứ điện hạ có thể đi lại bình thường.”

 

“May mà có nàng.” Ninh Thiên Lân đỡ vai Ngôn Thanh Ly ngồi trên xe lăn, nhìn nàng xoay người thu dọn ngân châm trên bàn, hỏi: “Sở Thanh, nàng vừa nãy mơ thấy ác mộng sao?”

 

Nữ tử dừng động tác một chút, bình tĩnh nói: “Sở Thanh sáu năm trước đã chết, hiện giờ ta là Ngôn Thanh Ly, Tứ điện hạ không nên gọi sai.”

 

Thân thể hiện giờ của nàng là nữ nhi ngoài giá thú của Ngôn quốc công, nhưng buồn cười là Ngôn quốc công còn không biết mình có một nữ nhi ngoài giá thú lưu lạc ở Việt Châu.

 

Mẹ đẻ Cố thị của Ngô Thanh Li vốn là thiên kim của một vị buôn bán thuốc ở Việt Châu thành. Mười chín năm trước Cố thị theo cha đến Thịnh Kinh buôn bán dược liệu, tình cờ gặp Ngôn quốc công tuấn tú bên bờ sông Li Thủy ở ngoại ô, năm đó Ngôn quốc công còn rất trẻ, tướng mạo đường đường, lại biết nói ngon nói ngọt, đối với Cố thị xinh đẹp vừa gặp đã yêu.

break
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
(Sắc)Con Chồng Trước Và Cha Dượng
Ngôn tình Sắc, nhiều CP
(Cao H) Ngon ngọt nước
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc