Đại Minh đang ngồi bên cạnh nghe anh chửi thầm, giật mình xoay đầu lại: "Anh Trản làm sao thế?"
Kỳ Trản liếc cậu ta rồi nhả một ngụm khói: "Bị chơi xỏ."
Đương nhiên, Bùi Ô Mạn không biết anh tức giận như vậy, cô chỉ cảm thấy chuyện bản thân đi công tác không liên quan gì đến anh. Dù cho, cả hai đều là bạn giường nên không cần hỏi sinh hoạt của đối phương.
Lần này cô đi là muốn rời xa thành phố đến một con ngọn núi, đường mòn để nghỉ ngơi, thuận tiện sưu tầm chút dân ca. Vậy nên, cô đóng cửa việc kinh doanh, chỉ không tắt nguồn điện thoại.
Bây giờ, cô đang tận hưởng thiên nhiên đó.
Bên này, Kỳ Trản hút xong một điếu thuốc thì tâm trạng cũng dần hồi phục. Anh nghĩ lại thì hình như bây giờ, bản thân đã quan tâm Bùi Ô Mạn quá rồi, không biết do cô giống người phụ nữ kia hay sao?
Nghĩ đến đây, Kỳ Trản đứng dậy.
Anh sao phụ món quà thành ý của người ta được chứ?
Anh nhấp một ngụm rượu, rồi dựa theo số trên tấm card mà gọi điện thoại.
Đối phương vừa nghe địa điểm ở thành phố Lang, liên tục vâng dạ và đảm bảo sẽ chọn người tốt nhất đưa đến.
Anh chỉ là đang cần người, gọi phụ nữ đến không phải chơi, mà không tiếp rượu cũng chả sao, nhưng bắt buộc phải lên giường.
Vậy nên anh gọi người đưa lên thẳng trên lầu.
Kỳ Trản suy nghĩ thái độ của mình ảnh hưởng đến các bạn bè, nên anh nói: "Tôi đi lên trước, các cậu cứ chơi đi tính hết cho tôi." Sau đó, anh nhanh chóng rời đi.
Kỳ Trản vừa đẩy cửa ra đã thấy có người đứng trong phòng.
Mặt đối mặt, anh phát hiện cô gái trước mắt cũng không phải là người lần đầu làm chuyện đó.
Được lắm, không giống.
Kỳ Trản hài lòng nhếch môi, rồi đẩy cửa đi vào.
Cô gái kia nhìn thấy người đến là đàn ông đẹp trai lịch lãm, ánh mắt sáng lên không giấu nổi vẻ vui sướиɠ. Môi anh vừa nhếch đã hớp hồn cô ta, người đàn ông như thế này có tìm mòn con mắt cũng không tìm được, đừng nói chi là cô ta còn đang kiếm tiền.
Cô ta dịu dàng bước đến, áp sát cơ thể mềm mại vào người đàn ông, vươn tay vuốt ve lồng ngực của anh: "Chào buổi tối ngài Kỳ, đêm nay ŧıểυ Oanh sẽ phục vụ anh..."
Ai ngờ đâu đối phương vừa nghe câu xưng hô đã đẩy cô ta ra: "Ngậm mồm lại! Ai bảo cô gọi tôi như thế?"
Anh không muốn nghe cách gọi này!
Có lẽ cô ta cảm giác người đàn ông này đang khó chịu, nên im lặng, bắt đầu tháo dây nịt của anh.
Lúc Kỳ Trản ôm cơ thể trần truồng của cô gái, mùi nước hoa rẻ tiền xông vào mũi anh khó chịu, đầu óc anh cũng choáng váng.
ŧıểυ Oanh ngồm xổm dưới chân, móc dươиɠ ѵậŧ từ trong quần anh ra. Ánh mắt cô ta lập tức trợn trừng khi thấy kích cỡ của dươиɠ ѵậŧ, rõ ràng cô ta đã vui như mở cờ trong bụng.
Cô ta từ từ ngậm dươиɠ ѵậŧ vào miệng, nhìn nó từ từ đứng thẳng do mình mυ"ŧ, lập tức phủ miệng mình lên hết cán.