Điều này rất có thể là có thật, Bùi Quân nghiêm túc suy nghĩ đến một kế hoạch có thể thực hiện trong tương lai.
Nhìn một lúc, anh lại không nhịn được những ý nghĩ da^ʍ đãиɠ, Vương Tử Minh mà là Cố Thiêm thì tốt biết bao nhiêu, tốt nhất là da^ʍ đãиɠ hơn Cố Thiêm một chút, anh có thể...
Mà ngay lúc này Vương Tử Minh đang ôm cặp xách trong ngực ngồi trên xe buýt, hôm nay là cuối tuần, nhà của cậu cũng ở thành phố này, vậy mà vừa lên xe cậu liền buồn ngủ muốn chết, dần dần mí mắt không mở lên nổi nữa.
Mơ mơ màng màng, cậu cảm giác bản thân cậu lại nằm mơ nữa rồi.
“Ưm a... Quan nhân... A... Người làm nô gia (lời tự xưng của con gái, thường thấy trong văn Bạch Thoại thời kì đầu) thật sướиɠ… A... A... Vẫn muốn...” Lúc này trong một khách điếm nhỏ vang lên tiếng rên da^ʍ đãиɠ, Vương Tử Minh mặc một bộ đồ dạ hành, trên gương mặt có đeo mặt nạ, cậu ngồi trên mái nhà nhấc một miếng ngói đá lên, nhìn trộm vào bên trong.
Cô hầu gái nhỏ kia vô cùng kiều diễm, cả cơ thể không có một mảnh vải, làn da trắng như tuyết, đôi chân thon thả quấn chặt lấy eo của người nam nhân, cặp mông cứ nhún nhún chủ động đón tiếp sự giao hợp của người nam nhân. dươиɠ ѵậŧ của người nam nhân cương cứng thô to khủng khiếp, từng chút từng chút đâm vào rồi rút ra khỏi huyệt nhỏ kia, khiến cho huyệt nhỏ đó không ngừng chảy nước, hai cánh hoa sưng đỏ bị lật ra ngoài.
A! Dường như cậu cũng rất muốn được dươиɠ ѵậŧ của người nam nhân cắm vào! Vương Tử Minh có chút ngưỡng mộ nhìn chằm chằm vào nơi giao hợp của hai người, ngay cả đôi mắt còn chẳng dám chớp một cái, cảnh tượng xấu hổ trước mặt khiến cậu mặt đỏ tim run, ô ô... Bên trong huyệt nhỏ ngứa quá...
Đôi chân bắt đầu quắn lại ma sát với nhau và ghì chặt, nhưng cơn ngứa ngáy đó cũng chẳng dịu hơn được bao nhiêu! Đúng lúc Vương Tử Minh muốn từ từ tách hai chân của mình ra để đưa tay đến an ủi huyệt nhỏ đang ngứa ngáy kia thì đột nhiên vành tai bị người khác ngậm chặt trong miệng.
Cậu bị dọa đến mức giật nảy mình, cả cơ thể của cậu bất giác cứng đờ, cậu nhỏ giọng hỏi: “Ngươi là ai?”
“Công tử có hứng thú vậy ư, cảnh tượng trong phòng nhất định rất sung sướиɠ, tại hạ có thể ngồi đây với công tử và cùng thưởng thức không?” Bùi Quân đè chặt Vương Tử Minh ép dưới cơ thể của anh, đôi mắt liếc qua chỗ mái ngói bị nhấc lên kia: “Thật là đặc sắc.”
Nhiệt độ trên cơ thể người nam nhân hoàn toàn bao trùm cơ thể cậu khiến cậu thần hồn điên đảo, dươиɠ ѵậŧ chắn giữa hai chân cậu đã sẵn sàng để có thể hành động bất cứ lúc nào, cơ thể cực kỳ mẫn cảm nay lại còn nằm dưới cơ thể một người nam nhân khiến toàn thân cậu mềm nhũn ra.
“A... Quan nhân... sướиɠ quá đi mất... dươиɠ ѵậŧ của Quan nhân... ȶᏂασ đến nỗi ŧıểυ huyệt của nô gia sắp nát rồi... A không chịu nổi nữa rồi...”
Người hầu gái trong phòng càng lắc lư da^ʍ đãиɠ hơn nữa, đứng trước đầu giường hai tay giữ chặt cạnh giường hai chân dạng rộng ra hai bên, bên trong ŧıểυ huyệt bắn ra một dòng nước, chắc là đã sướиɠ đến cực điểm, bắn ra dâm thủy.
Hâm mộ thật! sướиɠ chết mất! Vương Tử Minh liếʍ môi, trong lòng cậu mường tượng, rất muốn được làm đến mức phải rêи ɾỉ thế này quá đi!
“Ưm... ȶᏂασ ta... Có được không... A... Quan nhân ơi...” Vương Tử Minh tự dưng bất ngờ bắt chước theo tiếng rên da^ʍ đãиɠ của cô hầu gái, khi cậu lấy lại được ý thức thì hoảng sợ bịt miệng lại, nhưng lúc ấy đã quá muộn rồi.
“Tại hạ vui mừng còn không kịp.” Bùi Quân ôm Vương Tử Minh bay từ trên nóc nhà đáp xuống đất.
“A, không phải, thả ta ra! Ngươi đang làm gì vậy?” Vương Tử Minh ra sức giãy dụa trong ngực của Bùi Quân, nhưng Bùi Quân lại ngang ngược bịt miệng cậu lại rồi tìm một căn phòng trống trong khách điếm sau đó ôm cậu đi vào.
“Đương nhiên là nghe lời của ngươi, làʍ t̠ìиɦ với ngươi rồi!” Bùi Quân tỏ một thái độ đây là chuyện rất chi là bình thường, lột sạch sẽ quần áo trên người Vương Tử Minh.
“Cứu mạng... Cứu mạng với... Ô ôi đừng mà... A...”
Vương Tử Minh giơ hai tay ôm trước ngực, cắn môi, hoảng sợ lùi về phía sau, cuối cùng chỉ có thể đáng thương co người ngồi dưới chân giường.
Thực ra trong lòng cậu rất thích được đàn ông đến ȶᏂασ cậu, hơn nữa hiện tại ŧıểυ huyệt của cậu đã ngứa ngáy đến như vậy, cậu đi xem lén người ta làʍ t̠ìиɦ cũng không phải lần một lần hai, đương nhiên bên trong huyệt đã đói đến sắp mất mạng.
Những đồ trên giường kia là thứ gì? Đây là thứ khiến cậu sợ nhất! Những thứ đồ nhìn rất kỳ lạ mà cậu chưa từng nhìn thấy bao giờ!
Gậy đấm bóp chạy bằng điện, dụng cụ chọc vào điểm G cao trào, cả đống đồ cả lớn cả nhỏ đều bị Bùi Quân bày ra khắp giường.
Những đồ vật này không thể nào có ở thời đại này được, nhưng những vật đó không khác với dươиɠ ѵậŧ giả thời cổ đại là bao nhiêu, ắt hẳn là dùng để chơi ŧıểυ huyệt.