Mơ Thấy Bị Bưỡng Hiếp Thì Làm Thế Nào?

Chương 1.3: Trong phòng thí nghiệm tao huyệt, hắn bị bác sĩ thao đến mức bắn nước tiểu! (H)

Trước Sau

break

Trên chiếc bút kiểm tra toàn bộ đều là dâm thủy của cậu, phát ra thứ ánh sáng long lanh vô cùng xấu hổ, Bùi Quân cầm lấy khăn ướt khử trùng từ tốn lau tay, lau bút kiểm tra, dường như trong ánh mắt của anh có chút rung động, dươиɠ ѵậŧ lại cương cứng đến vậy, nhưng trên mặt vẫn mang vẻ hững hờ chẳng thèm quan tâm, giống như chưa hề xảy ra bất kỳ chuyện gì vậy.

“Bác sĩ... Bác sĩ... Đơn giản vậy thôi sao... A... Không được rồi... A... ŧıểυ dâm huyệt ngứa quá... A...”

“Đây là phản ứng bình thường thôi nên xin hãy gắng chịu, đợi thêm một lúc nữa bệnh tình của ŧıểυ huyệt bị cưỡng hiếp sẽ được giảm bớt.” Bùi Quân sắc mặt vẫn không thay đổi nhìn Vương Tử Minh đang lấy một tay bịt hậu môn của cậu lại một tay khác xoa xoa ŧıểυ huyệt, hai chân dạng rộng nằm ngửa trên bàn trị liệu.

Trong hồ sơ bệnh án ghi lại rằng từ nhỏ đến lớn đã từng sử dụng mười loại dươиɠ ѵậŧ giả, nhiều loại nhiều cách chơi khác nhau, có loại dùng để kí©ɧ ŧɧí©ɧ hoa hạch, có loại dùng để chọc hậu môn, Vương Tử Minh ngẩng đầu nhìn lên, nuốt nước bọt, vội vàng thúc giục nói: “Nhanh... Đút vào... Nhanh lên...”

Nhưng mà thiết bị trị liệu lại bị hỏng rồi, y tá cầm cái dươиɠ ѵậŧ giả kia, bất lực nhìn về phía Bùi Quân, “Bác sĩ Bùi, làm sao bây giờ?”

“Đợi chút nữa.” Bùi Quân vùi đầu viết báo cáo bệnh nhân, cũng không ngẩng đầu lên.

“A... Đừng mà... Không chờ được... Dâm huyệt không chịu chờ...” Cậu nghe bác sĩ nói như vậy, trở nên hoảng, từ trên bàn trị liệu hắn hấp tấp nhảy xuống, dán vào nửa người dưới của Bùi Quân.

“Bác sĩ... Bác sĩ... dươиɠ ѵậŧ của bác sĩ cũng to thật đấy... Nắc vào dâm huyệt của tôi đi... A... Cứu tôi với...” Vương Tử Minh bị tìиɧ ɖu͙© làm cho mụ mị đầu óc, cậu không còn quan tâm gì khác được nữa hai chân quỳ sụp xuống trước mặt Bùi Quân, bàn tay run rẩy kéo khóa quần của Bùi Quân xuống. dươиɠ ѵậŧ to dài vẩy lên mặt cậu.

“Cậu làm cái gì vậy?” Bùi Quân dùng ánh mắt nghiêm nghị nhìn cậu, bàn tay đang cầm bút chợt dừng lại: “Dừng lại mau!”

Bệnh viện có quy định, bác sĩ và bệnh nhân không được xảy ra bất kỳ quan hệ gì, nhưng nɠɵạı trừ những tình huống đặc biệt.

“Bác sĩ Bùi, bác sĩ giúp cậu ấy đi, bệnh nhân nhìn có vẻ khó chịu lắm rồi, trong tình huống thiết bị trị liệu bị hỏng, kiểu chữa trị thế này bệnh viện cũng sẽ đồng ý mà.” Vị y tá kia lo lắng thuyết phục.

Bùi Quân gật đầu, thực ra bây giờ dươиɠ ѵậŧ của anh cũng đã cương cứng đến mức cảm thấy đau, rất muốn nắc vào ŧıểυ huyệt mềm mại của cái tên này. Anh nhìn thoáng qua Vương Tử Minh đang rất đáng thương nói: “Được rồi, đừng quấy rầy công việc của tôi, cậu ngồi dưới bàn chổng mông lên tự làm, y tá mời bệnh nhân tiếp theo giúp tôi.”

“Được được... Tôi tôi... Tôi tuyệt đối sẽ không quấy rầy công việc của bác sĩ... A... Tôi sẽ quỳ xuống tự làm... A...” Nói xong Vương Tử Minh giống như một chú chó chui xuống gầm bàn của Bùi Quân, cầm lấy dươиɠ ѵậŧ đã gương cứng hết mức nhắm chuẩn vào ŧıểυ huyệt của mình, cơ thể lùi về sau một bước, dươиɠ ѵậŧ cắm thẳng vào vào vang lên tiếng ‘phụt phụt’.

sướиɠ quá! Đột nhiên có loại cảm giác vừa xấu hổ vừa hưng phấn ập tới, Vương Tử Minh đung đưa cơ thể giữa hai đùi của Bùi Quân, cậu muốn đưa toàn bộ dươиɠ ѵậŧ vào ŧıểυ huyệt của cậu!

Bùi Quân dạng rộng hai chân ra một chút, ngồi dịch ra ngoài ghế một tí, trên gương mặt vẫn lãnh đạm như cũ.

“Bệnh nhân kế tiếp là ai?”

“A... ©ôи th!t... ©ôи th!t của bác sĩ lớn quá... A... Nắc vào trong rồi...” Vương Tử Minh quỳ trên mặt đất, hai tay chống xuống trước mặt, cơ thể không ngừng đung đưa ra trước về sau, âm thanh “bụp bụp bụp” không ngừng vang lên bên tai.

Huyệt của cậu bị nắc đến mức vừa mềm vừa ướt, cảm giác tê dại dâng trào từng đợt, tự rung lắc cơ thể trừu sáp, còn ŧıểυ huyệt của hắn lại giống như một chiếc miệng nhỏ không chịu buông gậy thịt của Bùi Quân ra một chút nào, một cơn ấm nóng bao trùm gậy thịt của Bùi Quân, cho dù khả năng kháng cự của Bùi Quân có mạnh mẽ thế nào đi nữa, anh vẫn không thể nào nhịn được khẽ rên một tiếng.

“Con mẹ nó cũng biết làm đấy.” Trong lòng Bùi Quân thầm cười lạnh mắng một câu, chỉ có đôi mắt, cũng dần dần bị nhiễm bởi sắc dục, nhưng anh vẫn nhẫn nại tận tâm thăm hỏi tình hình sức khỏe của bệnh nhân mới vào.

“A a a... Không được rồi... Không được rồi... Tôi muốn bị ȶᏂασ đến chết...” dươиɠ ѵậŧ vừa to vừa cứng, nóng bỏng nắc vào rút ra trong ŧıểυ huyệt của cậu, mỗi một lần nắc vào đều nắc vào sâu bên trong cậu, Vương Tử Minh rốt cục lên cao trào nhịn không được lên tiếng rêи ɾỉ!

Một dòng chất lỏng màu vàng phun ra từ trong hoa huyệt của cậu, dươиɠ ѵậŧ bé tí của cậu, co rút run lên một cái rồi xuất tinh!

“A... Bắn rồi... ŧıểυ dầm rồi... A...” Vương Tử Minh nằm dài xuống đất cơ thể không ngừng co rút, trong đầu đã sướиɠ đến nổi không còn ý thức…

Đệch! Cái thứ giấc mơ quái quỷ gì thế nào! Thế mà lại mơ thấy được làʍ t̠ìиɦ với thằng nhãi Bùi Quân kia! Vương Tử Minh bừng tỉnh từ trong giấc mơ, thở phì phò, cảm giác đó sao lại chân thật đến vậy, đúng là gặp quỷ rồi!

Cậu cũng có phản ứng, giơ tay sờ nửa thân dưới của mình một cái, quả nhiên đã bị ướt hết một mảnh, không chỉ mộng tinh, mà huyệt của cậu vậy mà còn bị chảy nước!

A a a! Đây là một sự sỉ nhục đối với một trai thẳng như cậu! Tại sao có thể như vậy được! Nhất là cậu không thể nào ngờ được trong mơ chính bản thân cậu lại da^ʍ đãиɠ đến mức như vậy, quỳ gối liếʍ láp dươиɠ ѵậŧ của Bùi Quân, con mẹ nó vừa nghĩ đến đã muốn phát điên!

Mẹ nó! Cậu nhất định không đội trời chung với tên Bùi Quân kia! Ai bảo cậu nằm mơ thấy cậu tự lắc mông tự làʍ t̠ìиɦ với Bùi Quân cơ chứ!

Còn Bùi Quân lại ngủ được một giấc rất thỏa mãn, vốn dĩ anh không biết người mà anh thầm thương trộm nhớ bây giờ không chỉ nhìn anh không thuận mắt mà còn vạch rõ ranh giới thù địch với canh, nhưng ý dâm khiến anh rất thoải mái! Sau này nhất định anh sẽ làʍ t̠ìиɦ với Vương Tử Minh bằng cách này! Anh thề!

break
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trò Chơi Ái Tình
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
(Sắc)Con Chồng Trước Và Cha Dượng
Ngôn tình Sắc, nhiều CP

Báo lỗi chương